Cách làm thơ tám chữ
Thơ bát ngôn là thể loại thơ mà mỗi câu có 8 chữ. Để tránh sự nhàm chán, đòi hỏi người sáng tác cần tuân thủ nghiêm ngặt về luật bằng trắc, nhấn nhá phù hợp.
Theo quy luật chữ cuối có thanh trắc thì chữ thứ 3 trắc, chữ thứ 5 và 6 bằng; chữ cuối có thanh bằng thì chữ thứ 3 bằng, chữ thứ 5 và 6 trắc.Chữ cuối có thanh trắc thì chữ thứ ba là thanh trắc, thứ năm hoặc sáu là thanh bằng
Cách gieo vần trong thơ
Về cách gieo vần trong thơ bát ngôn cũng rất đơn giản và dễ hiểu có những cách gieo vần sau đây
Vần liên tiếp
Sẽ là hai vần bằng tiếp theo là hai vần trắc,hoặc ngược lại
Như vậy Câu 1 vần câu 2, câu 3 vần câu 4
Ví dụ:
Ta nghe rõ con thuyền trôi phấp phới
Non động hoang mang, tình xưa bạn mới
Hoa chờ, tươi: mây đợi, thắm lưng đèo
Suối quanh co bờ đá dựng cheo leo
Sườn bích lập nâng cao trần thạch nhũ
Vòm nho nhỏ còn ghi thương nhớ cũ
Lệ chia phôi ngàn thuở đọng lưng chừng
Lối vào sâu mấy khoá nẻo sau lưng
Khe nước hẹp khép dần sau bánh lái
Đôi bờ gấm chập chờn xê xích lại
Nóc rêu nhung buông rủ sát ngang đầu
Hồn phiêu dao tưởng cõi chiếc thuyền câu
Lách hang đá bay về non nước Tấn
(Đào Nguyên lạc lối – Vũ Hoàng Chương)
Hoặc là câu 2 vần câu 3, câu 4 vần câu 5.
Vần chéo (Vần gián cách)
Một vần bằng rồi tới một vần trắc. Như vậy, câu 1 vần với câu 3, câu 2 vần với câu 4.
Ví dụ:
Đuốc hoa toả, xiêm y càng rực rỡ
Khói trầm dâng, son phấn ngát lây hương.
Da thịt cháy, nhưng còn hơi bỡ ngỡ,
Nấp sau rèm tơ lụa mỏng hơn sương.
(Động phòng hoa chúc – Vũ Hoàng Chương)
Vần ôm
Câu 1 vần với câu 4, câu 2 vần câu 3.
Ví dụ:
Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?
Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng ngọt ngào… tôi ở lại đây
Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng
(Tuổi mười ba – Nguyên Sa)
Đêm thân ái có muôn hoa hồng nở
Em tới đây tình tự một đôi lời
Hồn phong hương trầm tuổi mộng hai mươi
Ta nói khẽ đủ hai lòng nghe rõ
(Ân tình dạ khúc – Đinh Hùng)
Tập làm thơ 8 chữ về mùa hè
Đến hẹn lại lên, những bài tập làm thơ 8 chữ về mùa hè được sáng tác, những cuộc chia ly của tuổi học trò, những cành hoa phượng đỏ thắm như thắp lửa ước mơ cho các cô cậu, tiếng ve kêu râm ran như lời động viên, thôi thúc bao thế hệ không ngừng cố gắng… Cùng đọc và cảm nhận những bài thơ 8 chữ hay dưới đây nhé.
Bài thơ số 1:
Em trở về xác phượng cũng vừa rơi
Bao chiếc lá rớt lưng trời hong nắng
Đường mình qua bây giờ sao im lặng
Cuối hoàng hôn mà vắng vẻ tiêu đìu.Tiếng ve buồn đơn điệu giữa tịch liêu
Đang than thở bao điều đau đớn quá
Em dang tay hứng lá vàng buông thả
Tìm hương xưa mà đã quá muộn màng.Chuyện đôi mình qua năm tháng vỡ tan
Em chua xót bàng hoàng không chịu nổi
Bước lang thang giữa đường đời lặn lội
Tình lênh đênh ngược lối chẳng bến bờ.Gọi Nắng Hồng gởi thương nhớ vào thơ
Gói xác phượng thẩn thờ liêu xiêu bước
Thời gian trôi ước gì đang quay ngược
Để em anh cùng sánh bước chung đường.
Bài thơ số 2:
Rồi mai đây trên dốc đời nghiệt ngã
Anh có còn…nhớ nắng Hạ ngày xưa
Lúc bên nhau hai đứa mãi nghịch đùa
Nhặt xác phượng tay đưa cài bím tóc.Anh còn nhớ ngày nhọc nhằn trốn học
Đèo nhau đi kiếm góc nhỏ phố phường
Em dỗi hờn mắt hướng quán Ốc Hương
Rồi khẽ bảo phía bên đường em thích.Thời gian trôi tháng năm dài biệt tích
Mình kiếm tìm mục đích của tư riêng
Bao năm qua hiện diện khắp mọi miền
Chân lê bước triền miên nơi đất khách.Nhưng về đây tình yêu nay mất sạch
Ôm đau buồn chẳng có cách nào hơn
Bởi tình anh chưa lớn mãi chập chờn
Em ngóng đợi lòng từng cơn đau nhói.
Bài thơ số 3:
Chiều hôm qua mưa rào dâng ngập lối
Tưới ruộng đồng … dịu mát nỗi niềm riêng
Xóa tan đi bao rát bỏng ưu phiền
Hạ đã về mỉm cười duyên lá cỏNhớ ngày xưa áo dài bay trong gió
Nón nghiêng che đôi má đỏ môi hồng
Nụ tầm xuân sân trường rực rỡ bông
Nhặt cánh phượng sao nghe lòng nức nởMùa chia tay tuổi học trò luyến nhớ
Bạn và tôi mỗi đứa ở muôn nơi
Gói hành trang chập chững bước vào đời
Cánh chim di nơi phương trời viển xứRồi ngày kia dừng bước chân cô lữ
Dòng nhật ký còn nét chữ chưa phai
Bụi phong sương ôm kín cả hình hài
Nhưng con tim vẫn đập hoài mộng đẹp.
Bài thơ số 4
Ngày em bỏ làng quê theo con nước
Bến đợi chờ anh đơn bước lẻ loi
Lục bình trôi phai sắc tím xa rồi
Qua nhớ bậu sao bậu đành đi vội!Mang theo tiếng thở dài đêm trăng tối
Tiếng kêu buồn quốc quốc quyện mây trôi
Em phương nào có nghe tiếng xa xôi
Gió thổi mãi câu hò rơi ngày ấy!Thời gian ơi! Có nghe mùa Hạ vẫy
Tiếng ve sầu run rẩy giữa màn sương
Mùa hạ xưa sắc hoa phượng còn vương
Câu ước hẹn sao ai đành quên mất!Tuổi học trò với tâm tình chân thật
Đã phai dần theo tất bật mưu sinh
Trên con đường bao vất vả điêu linh
Ai còn nhớ chân tình hoa phượng đỏĐã qua rồi mấy mươi mùa hạ đó
Tóc phai màu theo lớp bụi thời gian
Lòng không phai bao kỷ niệm ngập tràn
Tình phượng vỹ! hạ ơi! sao vội bỏ….
Bài thơ số 5
Mùa hạ cũ nhắc ta ngày thơ bé
Chẳng chút sầu ngấm nghé những ngày vui
Giờ chia xa bao mong nhớ ngậm ngùi
Ta gói lại những buồn vui thuở ấyMùa hạ cũ chân tình ai nếm trải
Mới hiểu về câu thân ái cho nhau
Để đường đời bao cay đắng nhạt màu
Ta còn có chút ngọt ngào đọng lạiMùa hạ cũ dẫu xa rồi xa mãi
Chốn bụi trần đã phủ trái yêu thương
Ngẩn ngơ hoài mong nhớ với vấn vương
Cũng chẳng thể quay về đường chốn cũMùa hạ cũ lời ru còn ấp ủ
Tiễn ta vào lối cũ chẳng người qua
Để lối về lưu luyến phượng hồng xa
Để trở trăn cuốn trôi theo chiều gióMùa hạ cũ lời thề xưa còn đó
Đã muộn màng chuyện tình gió bên trăng
Ta chúc nhau muôn thuở vẹn đôi đàng
Tình và nghĩa yêu thương còn lắng đọng…
Bài thơ số 6
Về anh nhé khi phượng hồng đỏ rực
Một khung trời bút mực thuở ngày xưa
Tháng năm trôi chở nỗi nhớ sao vừa
Anh có hiểu những cơn mưa ngày ấy…Về anh nhé khi mùa về nắng trải
Nụ tình yêu hoa trái ngọt bao mùa
Còn đó lời ước hẹn dưới cơn mưa
Giờ xa cách những mùa hoa rực lửaVề anh nhé khúc tình quê chan chứa
Tiếng ve sầu khắc khoải khúc tiễn đưa
Cho đêm trăng hát trọn bản giao mùa
Về nhé anh hương xưa còn đọng mãi…
Bài thơ số 7
Hè về rồi, có phải thế không anh!
Se sẽ đỏ, trên cành xanh biếc phượng
Hè lại khiến ta mơ điều không tưởng
Quay trở về sân trường cũ ngày xưa.Một mùa hè hoa hé nụ lưa thưa
Xinh xinh thắm đoá môi vừa khoe sắc
Tuổi học trò chàng trai đâu dám ngắt
Tặng ai kia vở úp mặt hững hờ.Mùa hè nào mơ mộng của tuổi thơ
Tiếng gió thở cũng run run dịu nhẹ
Mắt lá ơi sao mà day dứt thế
Chỉ hè sang mà xa cách cuối trời.Một mùa hè ve nấc khẽ nhẹ thôi
Nức nở ngân cuối buổi người xa lớp
Đứng tần ngần chia tay nhau lệ rớt
Xao xác bay, lá chới với thẫn thờ.Mùa hè nào cô gái bước vào mơ
Để chàng trai tập làm thơ vụng dại
Ghế đá kia bóng nghiêng mình đau mãi
Chưa dám kề, vai sát một bờ vai.Mùa hè nào có trở lại không ai?
Mắt phượng đỏ lệ dài tan tác cánh
Lá rưng rưng phủ nhớ nhung xoè tán
Thổn thức ve gọi bạn vẳng miệt mài.
Bài thơ số 8
Mai xa rồi hỏi em còn có nhớ
Cánh phượng hồng đã trở những mùa yêu
Và cơn mưa bất chợt đổ cuối chiều
Nụ hôn vội liêu xiêu hùa theo gió .Chùm phượng vĩ kết trái tim rực đỏ
Trải thảm đường nhờ nói nhỏ yêu em
Khiến sầu ve rả rích nỗi khát thèm
Còn anh gói vào tim đem đi cất .Em có nhớ nụ hôn đầu rất thật
Đầy men say ngây ngất ửng má hồng
Và ánh mắt long lanh tựa dòng sông
Cứ chảy mãi mặn nồng mời ân ái .Áo trắng bay các đài cơn gió thoảng
Gửi vòng tay ôm ấp giữa chiều hoang
Ru tình ai say cơn ái mơ màng
Mà giờ sao địa đàng theo chân bước .Nếu có thể chỉ một điều mãi ước
Thân thể em anh mãi được ôm lòng
Hình hài kia mãi trong vòng men ái
Và đường trần ta mãi trải bên nhau !
Bài thơ số 9
Biết bao giờ đến ngày mai anh nhỉ?
Nắng hạ vàng thắm phượng vĩ đong đưa
Lòng trở trăn hạ đã qua mấy mùa
Dưới tán phượng hẹn hò xa mấy đỗiLời yêu thương chỉ đôi lời rất vội
Câu đợi chờ lại tội tội thương thương
Bóng dáng anh xa khuất mãi dặm trường
Hẹn ngày mai con đường xưa tái ngộĐợi chờ anh đã mấy mùa phượng nở
Tiếng ve sầu nức nỡ giọt buồn tênh
Tim lạnh đầy trống vắng chỉ mình ên
Trong nức nỡ gọi tên anh khe khẽGió bảo rằng: em hãy luôn mạnh mẽ
Anh chuyển lời nhớ nhé bé yêu ơi!
Bóng phượng lay thấp thoáng dáng anh ngồi
Thuở ban đầu bồi hồi trao cánh phượng.
Bài thơ số 10
Về bên em ta hái chùm phượng vĩ
Dưới nắng vàng thủ thỉ những lời yêu
Hè đã sang em lại nhớ anh nhiều
Thuở bên nhau với bao điều mơ ướcVề bên em dưới cơn mưa bất chợt
Đếm phượng hồng rơi rớt dưới chân em
Thương lắm thôi cánh mỏng lại ướt mèm
Hạt mưa rơi lấm lem nằm bất độngVề bên em để lấp đầy khoảng trống
Xóa đợi chờ trông ngóng tháng ngày qua
Nép bên song, khi dưới mái hiên nhà
Nơi cuối trời khuất xa đôi cánh nhạnVề với em dưới trăng hè thanh vắng
Ngăn ve sầu văng vẳng khúc chia ly
Sẽ không còn nước mắt đọng bờ mi
Câu yêu thương thầm thì cùng em nhé!
Tập làm thơ 8 chữ về quê hương
Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi cánh đồng thẳng cánh, là điểm tựa cho bao lớp người trưởng thành. Những bài tập làm thơ 8 chữ về quê hương nhẹ nhàng, tình cảm được nhiều người chia sẻ và cảm nhận.
Bài thơ số 1: Nơi tôi sinh ra
Nơi tôi sinh tây ninh làng quê nhỏ
Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi
Những con đường mòn lối bước chân đi
Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ .Nơi tôi sinh tây ninh làng quê .nhỏ
Từng con người đều thấy rất thân quen
Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen
Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió .Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp
Thường rộn rã những buổi sáng ,chiều hôm
Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường
Người lao động quen ngửi mùi khói bụi .Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
Chỉ dài chừng hai chục bước chân
Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên.
Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới .Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ
7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau
Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay .
Sống giản dị giàu tình thương đồng loại .nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy………..
Bài thơ số 2: Quê hương tôi
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không ghành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương…
Bài thơ số 3: Quê Hương
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nữa ngày sông
Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Mảnh thuyền to như mảnh hồn làng
Rướn thân trằng bao la thâu góp gió.
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe
Những con cá tươi non thân bạc trắng
Dân chài lưới làng da ngăm rám nắng
Khắp thân người nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mõi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá
Bài thơ số 4:Quê hương tuổi thơ tôi
Tôi sinh ra nơi miền quê duyên hải
Đất Hải Phòng mê mải cánh buồm nâu
Biển quê tôi rất đẹp và rất giàu
Hoàng hôn đến với một màu tím biếcThời gian trôi theo dòng đời hối tiếc
Bên mái trường ta học Viết ngày xưa
Tháng 5 về mùa phượng đỏ đong đưa
Còn nhớ mãi chiều tắm mưa xóm nhỏCó nhiều hôm nắng chưa vờn ngọn cỏ
Cùng bạn bè theo gió thả diều quê
Bao năm rồi trong nức nở tái tê
Tìm ký ức đam mê ngày xưa ấyThời gian trôi như một dòng sông chẩy
Xa mất rồi ai tìm thấy được chăng
Nơi quê cũ ơi tình sâu nghĩa nặng
Tuổi thơ nào say đắm của ngày xưa …
Bài thơ số 5:Tình quê
Nhớ không em thuở ấu thơ ngày ấy
Mình bên nhau khi diều giấy bay cao
Tuổi thơ xưa bên nỗi nhớ cồn cào
Còn mãi mãi đi vào trong kỷ niệmThời gian trôi những tháng ngày màu nhiệm
Vẩn vơ hoài còn ẩn hiện trong ta
Dù đi đâu anh vẫn nhớ quê nhà
Nhớ tuổi thơ những chiều tà bóng xếQuê hương ơi tuổi thơ là như thế
Là chiều tà bóng xế thả diều quê
Bên bạn bè và những nỗi đam mê
Anh nhớ mãi câu thề thời thơ dạiEm đùa anh bao giờ mùa hoa cải
Nở hoa vàng ta phải chuyện trầu cau
Tuổi thơ ơi bên kỷ niệm úa nhàu
Còn nhớ mãi một màu tình quê cũ.
Bài thơ số 6: Tổ quốc nơi đầu sóng
Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.Thêm một ngày trên vùng biển của ta
Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ
Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.
Bài thơ số 7:Tình Lỡ
Trăng bóng ngả lời yêu anh không nói
Đếm giọt buồn thầm gọi mãi yêu ơi
Một lời thương anh không dám ngỏ lời
Em cứ đợi lòng đầy vơi nỗi nhớAnh yêu dấu ta hai đường cách trở
Đã mấy mùa hoa nở tím triền sông
Em đợi anh trao hết mối tình nồng
Canh khuya vắng chờ mong hoài không ngủTình sâu đậm trao nhau còn chưa đủ
Có trách nhau thêm ủ rũ tim buồn
Nhớ mong nhiều mi rớt lệ sầu tuôn
Duyên làng lỡ mảnh sầu buông giăng kínĐông đã chớm níu mùa qua bịn rịn
Lửa trong lòng đã tắt lịm từ lâu
Giá ngày ấy mình đừng có quen nhau
Duyên làng lỡ nỗi đau này em trả.
Bài thơ số 8:Ngược Đường Yêu
( Cỏ Hoang Tình Buồn)
Mất nhau rồi ngồi đứng lệ rưng rưng
Con tim nhỏ ngập ngừng như nín thở
Thời gian trôi anh hửng hờ không nhớ
Phụ bỏ duyên quên nợ chẳng quay về.Bước thẫn thờ giữa dâu bể nhiêu khê
Duyên phận bạc câu thề dang dở hứa
Anh quay lưng tình cũng vừa chia nửa
Sầu miên man em đứng tựa bóng mình.Dang dở rồi…đành câm nín lặng thinh
Em đau đớn mặc tình buông nước mắt
Tình trái ngang đành xa lòng cách mặt
Chỉ riêng em mới quặn thắt nghẹn ngào.Ôm suốt đời hoài bảo giữa chiêm bao
Nhiều vương vấn càng đào sâu cay đắng
Dòng nước biển khô cằn nhưng vẫn mặn
Ngược đường yêu luôn than ngắn thở dài.
Bài thơ số 9:Tổ quốc nhìn từ biển
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Minh họa: Văn Nguyễn
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình góa phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hóa Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước (*)
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
Bài thơ số 10:Nhớ lắm quê hương
Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa Hè
Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm
Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm
Mái tranh nghèo, sâu đậm…nghĩa tình xưaGió thổi về, theo giọt nắng đong đưa
Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa…vội vã
Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá
Đã đến mùa, ra cấy mạ….đi thôi ‼Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi
Hồn thanh thản, cuộc đời…không lo nghĩ
Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ
Như dặn lòng, bền bỉ…với thời gianNhững hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan
Dừa soi bóng, trăng vàng….in đáy nước
Quê hương đó, bao giờ ta tìm được
Đến bao giờ, dừng chân bước….tha phương.
Thơ 8 chữ về tình bạn
Tình bạn chính là món quà vô giá, cùng nhau san sẻ mọi khó khăn, thử thách để vươn tới thành công. Những bài thơ 8 chữ về tình bạn ca ngợi sự khăng khít tình bằng hữu, trân trọng mối quan hệ này.
Bài thơ số 1: Cảm xúc tình bạn
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.
Bài thơ số 2: Tình bạn thật thiêng liêng
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả chuyến bayYêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu khi ẩn hiện .
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yênỞ nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cườiĐể mai này, lỡ bạn có gặp tôi
Sẽ nhận ra ngay nụ cười thuở ấy
Sẽ nghe trong ta tình nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
Bài thơ số 3: Bạn bè cùng nhau lớn lên
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu.Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ lúc trèo me, nhặt sấu.
Làm thước đo cho cả một quãng đời.Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt tuổi thơ gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ.Cô bé con hai bím tóc ngày xưa.
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơCâu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên…
Bài thơ số 4:Tình bạn thật thiêng liêng
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả chuyến bayYêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu khi ẩn hiện .
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yênỞ nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cườiĐể mai này, lỡ bạn có gặp tôi
Sẽ nhận ra ngay nụ cười thuở ấy
Sẽ nghe trong ta tình nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
Bài thơ số 5: Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau?
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi!
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi…
Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
Đừng dập dìu chi nữa trái tim hoang
Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ thuở lang thang!
Tha thứ nhé, bạn ơi, ngày cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
Thủa yêu mê bè bạn khuất xa dần…
Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại…
Bài thơ số 5: Cảm xúc tình bạn
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.
Bài thơ số 6: Bạn bè cùng nhau lớn lên
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu.Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ lúc trèo me, nhặt sấu.
Làm thước đo cho cả một quãng đời.Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt tuổi thơ gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ.Cô bé con hai bím tóc ngày xưa.
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơCâu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên…
Trên đây là tổng hợp những bài tập làm thơ 8 chữ hay, đặc sắc nhất. Những bài thơ mang màu sắc mới, gần gũi với cuộc sống xung quanh. Pud.edu.vn sẽ cập nhật những kiến thức, những thông tin hay, mời các bạn chớ bỏ lỡ nhé.