Thơ tình của núi hay nhất
Sau đây PUD xin dành tặng bạn chùm thơ tình của núi hay nhất. Đây là top những bài thơ Blog vừa cập nhật của nhiều tác giả nên mỗi bài mỗi cảm xúc riêng. Nhưng tất cả đều thể hiện tình yêu tha thiết,mặn nồng. Chia sẻ ngay bạn nhé !
Thơ Tình Của Núi
(An Thuyên)
Bản em lưng chừng núi, lưng chừng đèo
Từng bậc thanh lên xuống như cung đàn.. ngân dài
Một lần đi tuần tra anh tới,
Gặp em bên suối hát gì?
Mà rưng ban nở trắng xinh
Cùng lắng nghe em hát, những yêu thương cuộc đời
Để lại bao thương nhớ trong lòng mình
Một cô gái miền núi đã thắp ngọn lửu tình
Rồi một hôm anh ghé qua thăm bản
Tìm gặp em cô gái nhen ngọn lửu tim mình
Từ xa em đã thấy tôi, rời cuộ vui em tới
Em trao tôi vòng nhỏ
Và từ đây người lính có thơ tình
Tìm người thương thì hãy qua thác ghềnh ..sẽ gặp
Một rừng ban nở trắng xinh, một tình yêu tôi có… nơi núi rừng mờ xa.
Chuyện Tình Núi Và Mây
Thơ: Ngọc Dung
Núi hiền hòa nhìn Mây đến nơi xa
Mà chẳng biết khi nào Mây trở lại
Tự hỏi mình con tim sao khờ dại
Đợi chờ hoài chờ mãi có được đâuNúi lặng thinh nhìn nơi đó thật lâu
Như nhắn nhủ Mây ơi về bên Núi
Mây cứ trôi những tháng ngày ngắn ngủi
Mà Mây thì chẳng hiểu được Núi đâuHai năm rồi Mây Núi cách xa nhau
Núi vẫn nhớ vẫn thương về nơi ấy
Chưa bao giờ lòng Núi đau như vậy
Vẫn mỉm cười che đậy một vết thươngNúi và Mây chia cách ở hai phương
Để lạc bước hai con đường đau khổ
Tuy hiểu rằng tình yêu trao nhầm chỗ
Nhưng trong lòng Núi chẳng bỏ Mây đâu.
Tình Mây Núi
Thơ: Bằng Lăng Tím
Anh là ngọn núi biếc
Em mây trắng bềnh bồng
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa đất trời mêng môngNúi nghiêng mình đứng đó
Che chắn gió đại.ngàn
Vầng mây xa chẳng nỡ
Bên núi ngày bình anHoàng hôn dần khuất núi
Mây cúi xuống nhìn theo
Nắng muộn màng tiếc nuối
Vương sợi nhớ lưng đèoMùa Thu về lá rụng
Hoa hứng giọt sương lành
Trong tim em chứa đựng
Vẹn nguyên hình bóng anh.
Chuyện Tình Núi Và Mây 2
Thơ: Phú Sĩ
Mây yêu núi một chuyện tình huyền diệu
Nguyện bên đời trọn kiếp hiểu thương nhau
Núi quyện mây tình nồng thắm dạt dào
Mây vờn núi đã bao mùa chẳng biếtRồi ngày tháng duyên tình vui tha thiết
Núi ấm lòng trời da diết bao la
Mây trôi trôi ngân khúc hát lời ca
Niềm hạnh phúc trong chan hòa trời đấtNúi đâu biết tình yêu là được, mất
Mây đổi màu làm núi bất chợt đau
Mây phiêu du bay mãi tận phương nào
Buồn lắm nỗi núi mong sao cơn gióGió cố níu áng mây về núi nhỏ
Nhưng duyên tình sao lại bỏ nổi trôi
Ngày qua ngày núi mong đợi bồi hồi
Một ngày đến mây về vui lòng núi…
Tây Bắc… Xuân Anh Về
Thơ: Lê Gia Hoài
Anh về Tây Bắc nhé người thương
Ngắm cánh hoa xuân khép môi hường
Ngắm mây lơ đãng vờn quanh núi
Tay nắm tay nhau dạo phố phường.Áo Cóm xinh tươi cứ điệu đàng
Váy buông nghiêng núi, núi mênh mang
Hội xuân em nhé cùng nhau hát
Gửi thêm niềm vui tới bản làng.Tiệc xòe ta lại nắm tay nhau
Trao trọn giấc mơ buổi ban đầu
Vũ khúc tình xuân cùng ước hẹn
Đôi ta duyên thắm nghĩa cau trầu.Rượu cần một chút để tình say
Giao bôi rốc cạn chén xuân đầy
Để mai về lại miền xuôi đó
Anh mãi ngả nghiêng nhớ nơi này.
Tình Yêu Trong Thơ…
Thơ: Mạc Phương
Miền Tây Bắc hôm nay trời trở gió.
Từng giọt buồn tí tách lại tuôn rơi.
Ly cà phê đắng ngắt cả làn môi.
Trời lại khóc cho mối tình dang dở.Dấu yêu ơi …cuộc tình mình đã lỡ.
Biết làm sao khi tim vẫn còn yêu.
Vết thương lòng cứ ứa lệ mỗi chiều.
Lại ước ao duyên chúng mình thắm lại.Tình Tây Bắc vẫn chờ anh mãi mãi.
Anh có nghe…có thổn thức buồng tim ?
Có thấy em đang đau đớn lặng ghìm ?
Giọt sầu tủi cứ lăn dài trên má.Dấu yêu ơi… xin một lời từ tạ.
Gói nỗi niềm gửi theo gió mùa đông.
Dẫu tình em vẫn luôn luôn ấm nồng.
Thì xuân hồng vẫn ngập tràn băng giá.Em biết rằng mình là người xa lạ.
Nhưng lỡ thương anh… biết phải làm sao?
Em chắp tay rồi tự hỏi trời cao.
Ngài lắc đầu và buông rơi nước mắt.Chỉ tại em – Cô gái khờ gom nhặt.
Một chút tình của ai đó trong thơ.
Để ngày ngày ôm mộng rồi ngẩn ngơ.
Gửi nỗi niềm khắc sâu vào câu chữ.Dấu yêu ơi … Em mong anh gìn giữ.
Chuyện chúng mình trong góc nhỏ trái tim.
Để tháng năm câu chữ có lặng chìm.
Thì tình yêu vẫn đỏ hồng sắc máu.Bánh xe đời lăn dài em nương náu.
Nơi con tim đang loạn nhịp của anh.
Dù sau này ngày tháng có trôi nhanh.
Mình già đi nhưng tình yêu vẫn trẻ.Dấu yêu ơi… Hãy nghe em nói nhé!
Bàn tay anh đừng vội vã buông lơi.
Chuyện tình mình đâu cần nói thành lời.
Hãy yêu
em nửa đời anh còn lại.Hứa nha anh…sẽ yêu em mãi mãi.
Từ bây giờ chỉ yêu mỗi em thôi!
Nghĩ đến em đã ấm ngọt làn môi.
Chỉ trong thơ cũng vô cùng hạnh phúc..
Tình Ca Tây Bắc
Thơ: Duy Hùng
Anh rất thích bản tình ca em hát
Anh rất mê những nốt nhạc em đàn
Những câu vần lắng đọng mãi không tan
Về Tây Bắc… Ngút ngàn mây cùng gióKìa khúc nhạc…đây “Thơ Tình Của Núi”
Em bảo rằng “Em Chọn Lối Này” thôi!
Lối em đi…cha mẹ chọn trước rồi
“Hoa Ban Trắng” nở khắp đồi…Vẫn vậy!Đến quê em xem “Điệu Xòe Xứ Thái”
“Lời Yêu Gửi Noọng” mê mải điệu khèn
“Phiên Chợ Ngày Xuân” như lạ mà quen
Anh mơ đến cung “Đường Lên Tây Bắc”“Từ Trên Đỉnh Núi” mây mù giăng mắc
Gió nô đùa bên những rặng thông reo
Bóng ai kia thấp thoáng ở lưng đèo
Ngẩn ngơ khách trong cuối chiều nhạt nắngVẫn còn đó “Chuyện Tình Hoa Ban Trắng”
Đẹp dịu dàng trong sự tích ngày xưa
Hẹn em ngày “Gặp Nhau Giữa Rừng Mơ”
“Cô Gái Vùng Cao”…Hãy chờ bên Tây Bắc.
Thơ tình của núi sâu lắng cảm xúc
Không hoành tráng bằng những ánh đèn lung linh cùng những ngôi nhà cao tầng như những thành phố lớn, cũng không đẹp bằng những loài hoa cao cấp mà người ta phải kỳ công chăm sóc, vậy nhưng vùng rừng núi vẫn đẹp, một vẻ đẹp hoang sơ mà hấp dẫn vô cùng.Những bài thơ tình của núi sâu lắng nhất sau đây đã nói lên điều đó.
Hoa Của Núi
Thơ: Chử Văn Hòa
Anh đã đến một vùng Tây bắc
Gặp em trong hương sắc tuyệt vời
Gót hồng dạo bước xuân chơi
Nụ cười tươi quá ông trời tặng banNhìn cơn gió vờn làn mây óng
Ánh mặt trời mau chóng tô da
Những tia nắng sớm hiền hòa
Đùa trên khuôn mặt sao mà dễ thươngCho anh phải vấn vương nỗi nhớ
Làm con tim nhịp thở dâng trào
Trong lòng cảm thấy xôn xao
Muốn cùng em được lạc vào cõi tiênHoa của núi trên miền sơn cước
Em rạng ngời khi bước bên hoa
Đôi bàn tay đẹp ngọc ngà
Em nâng niu những cánh hoa của đờiBộ trang phục em ơi đẹp lắm
Để cho anh càng ngắm càng say
Ước gì anh được cầm tay
Cùng em dạo bước những ngày Xuân ơi.
Nhớ Mãi Hoa Ban
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc.
Một lần thôi để được ngắm hoa ban.
Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc.
Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.Thăm phố núi để thấy em múa hát.
Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng.
Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát.
Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt.
Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng.
Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc.
Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp.
Việt Nam ta lịch sử bước sang trang.
Em hãy đưa anh thăm hầm Đờ Cát.
Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.Con tim anh nghe sóng xô dào dạt.
Khi thấy em mến khách lại dịu dàng.
Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát.
Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
Về Tây Bắc Nha Anh
Thơ: Thủy Tiên
Anh có về Tây Bắc với em không?
Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ
Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ
Tóc mây bồng hỏi anh có về chơiĐỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi
Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng
Về anh nhé để lúa thêm vàng óng
Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.Anh có về? em gặp lại tình lang
Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước
Nay nối lại tình duyên xưa có được
Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.
Hoa Đẹp Miền Tây Bắc
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Người viển khách một chiều lên Tây Bắc
Ngắm hoa ban cùng cô gái vùng cao..
Ché rượu cần với trang phục sắc màu
Nhìn rất đẹp làm xuyến xao phố núiTây Bắc vùng cao đường đèo quanh suối
Điệu Then vui..cùng tiếng Thính rộn ràng
Anh đã say giữa tây bắc đại ngàn
Em múa xòe anh ngó ngang liếc mắtĐiệu nhạc trổi lên..cầm cây quạt chặt
Nhìn anh kìa như lạc giữa địa đàng
Những điệu múa vội vàng theo tiếng nhạc
Cầm ống rượu cần..anh lạc giữa rừng hoangCó phải chăng tim anh hòa khúc hát
Khi thấy em dạo dạt ngọn lửa hồng
Rồi đứng dậy cùng em xoay tiếng trống
Choàng vai em ơi..cô gái Hoa BanSáng trở mình..ta cùng thăm bản làng
Bên dòng suối dịu dàng cô thôn nữ
Mái tóc dài với nụ cười tư lự..
Chia tay rồi sao lòng cứ vấn vương…
Đêm Trăng Phố Lạ
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm lẻ phố phường trăng lên chậm
Đèn khuya hiu hắt những bóng hình
Có gã tà tà, người lướt vội
Nhạc sầu buông nhẹ giữa không thinhSóng ru tình ái phía khơi xa
Lang thang bốn bể hẳn là nhà?
Ồ không, buồn lắm, cô đơn lắm
Đêm chết tang tình non nước quaNgười đi, cười, nói, chắc người vui
Hay tim nát vụn phải chôn vùi?
Mỏi gót lữ hành, ghê, trời hỡi!
Khói bám sương chiều đây khơi khơiĐêm lẻ phố phường trăng rơi chậm
Hừng đông cười nhẹ tiễn hoàng hôn
Ô hay nắng đó là nắng sớm
Hay nắng chiều qua cố gọi hồn?
Chúng Tôi
(Huỳnh Minh Nhật)
Chúng tôi ngồi, đâu đó bên Cửa Việt
Nhâm nhi mồi, ngơ ngẩn viết tình thơ
Gió vờn khói ngọn hải đăng dần ló
Cuối bờ kè
đôi lứa tắm trăng mơChúng tôi ngồi ngắm trăng gầy tháng bảy
Gió khơi xa vui sóng nước bạc đầu
Đã một chiều rong ruổi trời nắng cháy
Để bây chừ ngồi ngóng đáy tim sâuChúng tôi cười nên triều dâng rất chậm
Muối mặn mòi không quá vị mồ hôi
Hương khói thuốc thơm quá trời quá đỗi
Làm vài lon tà dương trốn mất rồiChúng tôi đi, chúng tôi nhìn, và lặng
Hồn lữ hành văng vẳng cuối đường xa
Tạm biệt nhé, cái bắt tay thật chặt
Để mát lòng khi nắng bụi thèm da…
Trên đây là chùm thơ tình của núi hay,sâu lắng nhất vừa mới được PUD cập nhật. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng,là lời nói của con tim yêu nồng say. Hi vọng bạn đã tìm thấy nỗi lòng của mình ẩn chứa sau từng câu chữ. Hãy chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận bạn nhé !
- Xem nhiều hơn: Thơ tình hay về biển – top những bài thơ lãng mạn nhất mới cập nhật
Thơ tình của núi hay nhất
Sau đây PUD xin dành tặng bạn chùm thơ tình của núi hay nhất. Đây là top những bài thơ Blog vừa cập nhật của nhiều tác giả nên mỗi bài mỗi cảm xúc riêng. Nhưng tất cả đều thể hiện tình yêu tha thiết,mặn nồng. Chia sẻ ngay bạn nhé !
Thơ Tình Của Núi
(An Thuyên)
Bản em lưng chừng núi, lưng chừng đèo
Từng bậc thanh lên xuống như cung đàn.. ngân dài
Một lần đi tuần tra anh tới,
Gặp em bên suối hát gì?
Mà rưng ban nở trắng xinh
Cùng lắng nghe em hát, những yêu thương cuộc đời
Để lại bao thương nhớ trong lòng mình
Một cô gái miền núi đã thắp ngọn lửu tình
Rồi một hôm anh ghé qua thăm bản
Tìm gặp em cô gái nhen ngọn lửu tim mình
Từ xa em đã thấy tôi, rời cuộ vui em tới
Em trao tôi vòng nhỏ
Và từ đây người lính có thơ tình
Tìm người thương thì hãy qua thác ghềnh ..sẽ gặp
Một rừng ban nở trắng xinh, một tình yêu tôi có… nơi núi rừng mờ xa.
Chuyện Tình Núi Và Mây
Thơ: Ngọc Dung
Núi hiền hòa nhìn Mây đến nơi xa
Mà chẳng biết khi nào Mây trở lại
Tự hỏi mình con tim sao khờ dại
Đợi chờ hoài chờ mãi có được đâuNúi lặng thinh nhìn nơi đó thật lâu
Như nhắn nhủ Mây ơi về bên Núi
Mây cứ trôi những tháng ngày ngắn ngủi
Mà Mây thì chẳng hiểu được Núi đâuHai năm rồi Mây Núi cách xa nhau
Núi vẫn nhớ vẫn thương về nơi ấy
Chưa bao giờ lòng Núi đau như vậy
Vẫn mỉm cười che đậy một vết thươngNúi và Mây chia cách ở hai phương
Để lạc bước hai con đường đau khổ
Tuy hiểu rằng tình yêu trao nhầm chỗ
Nhưng trong lòng Núi chẳng bỏ Mây đâu.
Tình Mây Núi
Thơ: Bằng Lăng Tím
Anh là ngọn núi biếc
Em mây trắng bềnh bồng
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa đất trời mêng môngNúi nghiêng mình đứng đó
Che chắn gió đại.ngàn
Vầng mây xa chẳng nỡ
Bên núi ngày bình anHoàng hôn dần khuất núi
Mây cúi xuống nhìn theo
Nắng muộn màng tiếc nuối
Vương sợi nhớ lưng đèoMùa Thu về lá rụng
Hoa hứng giọt sương lành
Trong tim em chứa đựng
Vẹn nguyên hình bóng anh.
Chuyện Tình Núi Và Mây 2
Thơ: Phú Sĩ
Mây yêu núi một chuyện tình huyền diệu
Nguyện bên đời trọn kiếp hiểu thương nhau
Núi quyện mây tình nồng thắm dạt dào
Mây vờn núi đã bao mùa chẳng biếtRồi ngày tháng duyên tình vui tha thiết
Núi ấm lòng trời da diết bao la
Mây trôi trôi ngân khúc hát lời ca
Niềm hạnh phúc trong chan hòa trời đấtNúi đâu biết tình yêu là được, mất
Mây đổi màu làm núi bất chợt đau
Mây phiêu du bay mãi tận phương nào
Buồn lắm nỗi núi mong sao cơn gióGió cố níu áng mây về núi nhỏ
Nhưng duyên tình sao lại bỏ nổi trôi
Ngày qua ngày núi mong đợi bồi hồi
Một ngày đến mây về vui lòng núi…
Tây Bắc… Xuân Anh Về
Thơ: Lê Gia Hoài
Anh về Tây Bắc nhé người thương
Ngắm cánh hoa xuân khép môi hường
Ngắm mây lơ đãng vờn quanh núi
Tay nắm tay nhau dạo phố phường.Áo Cóm xinh tươi cứ điệu đàng
Váy buông nghiêng núi, núi mênh mang
Hội xuân em nhé cùng nhau hát
Gửi thêm niềm vui tới bản làng.Tiệc xòe ta lại nắm tay nhau
Trao trọn giấc mơ buổi ban đầu
Vũ khúc tình xuân cùng ước hẹn
Đôi ta duyên thắm nghĩa cau trầu.Rượu cần một chút để tình say
Giao bôi rốc cạn chén xuân đầy
Để mai về lại miền xuôi đó
Anh mãi ngả nghiêng nhớ nơi này.
Tình Yêu Trong Thơ…
Thơ: Mạc Phương
Miền Tây Bắc hôm nay trời trở gió.
Từng giọt buồn tí tách lại tuôn rơi.
Ly cà phê đắng ngắt cả làn môi.
Trời lại khóc cho mối tình dang dở.Dấu yêu ơi …cuộc tình mình đã lỡ.
Biết làm sao khi tim vẫn còn yêu.
Vết thương lòng cứ ứa lệ mỗi chiều.
Lại ước ao duyên chúng mình thắm lại.Tình Tây Bắc vẫn chờ anh mãi mãi.
Anh có nghe…có thổn thức buồng tim ?
Có thấy em đang đau đớn lặng ghìm ?
Giọt sầu tủi cứ lăn dài trên má.Dấu yêu ơi… xin một lời từ tạ.
Gói nỗi niềm gửi theo gió m
ùa đông.
Dẫu tình em vẫn luôn luôn ấm nồng.
Thì xuân hồng vẫn ngập tràn băng giá.Em biết rằng mình là người xa lạ.
Nhưng lỡ thương anh… biết phải làm sao?
Em chắp tay rồi tự hỏi trời cao.
Ngài lắc đầu và buông rơi nước mắt.Chỉ tại em – Cô gái khờ gom nhặt.
Một chút tình của ai đó trong thơ.
Để ngày ngày ôm mộng rồi ngẩn ngơ.
Gửi nỗi niềm khắc sâu vào câu chữ.Dấu yêu ơi … Em mong anh gìn giữ.
Chuyện chúng mình trong góc nhỏ trái tim.
Để tháng năm câu chữ có lặng chìm.
Thì tình yêu vẫn đỏ hồng sắc máu.Bánh xe đời lăn dài em nương náu.
Nơi con tim đang loạn nhịp của anh.
Dù sau này ngày tháng có trôi nhanh.
Mình già đi nhưng tình yêu vẫn trẻ.Dấu yêu ơi… Hãy nghe em nói nhé!
Bàn tay anh đừng vội vã buông lơi.
Chuyện tình mình đâu cần nói thành lời.
Hãy yêu em nửa đời anh còn lại.Hứa nha anh…sẽ yêu em mãi mãi.
Từ bây giờ chỉ yêu mỗi em thôi!
Nghĩ đến em đã ấm ngọt làn môi.
Chỉ trong thơ cũng vô cùng hạnh phúc..
Tình Ca Tây Bắc
Thơ: Duy Hùng
Anh rất thích bản tình ca em hát
Anh rất mê những nốt nhạc em đàn
Những câu vần lắng đọng mãi không tan
Về Tây Bắc… Ngút ngàn mây cùng gióKìa khúc nhạc…đây “Thơ Tình Của Núi”
Em bảo rằng “Em Chọn Lối Này” thôi!
Lối em đi…cha mẹ chọn trước rồi
“Hoa Ban Trắng” nở khắp đồi…Vẫn vậy!Đến quê em xem “Điệu Xòe Xứ Thái”
“Lời Yêu Gửi Noọng” mê mải điệu khèn
“Phiên Chợ Ngày Xuân” như lạ mà quen
Anh mơ đến cung “Đường Lên Tây Bắc”“Từ Trên Đỉnh Núi” mây mù giăng mắc
Gió nô đùa bên những rặng thông reo
Bóng ai kia thấp thoáng ở lưng đèo
Ngẩn ngơ khách trong cuối chiều nhạt nắngVẫn còn đó “Chuyện Tình Hoa Ban Trắng”
Đẹp dịu dàng trong sự tích ngày xưa
Hẹn em ngày “Gặp Nhau Giữa Rừng Mơ”
“Cô Gái Vùng Cao”…Hãy chờ bên Tây Bắc.
Thơ tình của núi sâu lắng cảm xúc
Không hoành tráng bằng những ánh đèn lung linh cùng những ngôi nhà cao tầng như những thành phố lớn, cũng không đẹp bằng những loài hoa cao cấp mà người ta phải kỳ công chăm sóc, vậy nhưng vùng rừng núi vẫn đẹp, một vẻ đẹp hoang sơ mà hấp dẫn vô cùng.Những bài thơ tình của núi sâu lắng nhất sau đây đã nói lên điều đó.
Hoa Của Núi
Thơ: Chử Văn Hòa
Anh đã đến một vùng Tây bắc
Gặp em trong hương sắc tuyệt vời
Gót hồng dạo bước xuân chơi
Nụ cười tươi quá ông trời tặng banNhìn cơn gió vờn làn mây óng
Ánh mặt trời mau chóng tô da
Những tia nắng sớm hiền hòa
Đùa trên khuôn mặt sao mà dễ thươngCho anh phải vấn vương nỗi nhớ
Làm con tim nhịp thở dâng trào
Trong lòng cảm thấy xôn xao
Muốn cùng em được lạc vào cõi tiênHoa của núi trên miền sơn cước
Em rạng ngời khi bước bên hoa
Đôi bàn tay đẹp ngọc ngà
Em nâng niu những cánh hoa của đờiBộ trang phục em ơi đẹp lắm
Để cho anh càng ngắm càng say
Ước gì anh được cầm tay
Cùng em dạo bước những ngày Xuân ơi.
Nhớ Mãi Hoa Ban
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc.
Một lần thôi để được ngắm hoa ban.
Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc.
Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.Thăm phố núi để thấy em múa hát.
Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng.
Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát.
Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt.
Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng.
Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc.
Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp.
Việt Nam ta lịch sử bước sang trang.
Em hãy đưa anh thăm hầm Đờ Cát.
Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.Con tim anh nghe sóng xô dào dạt.
Khi thấy em mến khách lại dịu dàng.
Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát.
Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
Về Tây Bắc Nha Anh
Thơ: Thủy Tiên
Anh có về Tây Bắc với em không?
Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ
Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ
Tóc mây bồng hỏi anh có về chơiĐỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi
Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng
Về anh nhé để lúa thêm vàng óng
Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.Anh có về? em gặp lại tình lang
Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước
Nay nối lại tình duyên xưa có được
Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.
Hoa Đẹp Miền Tây Bắc
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Người viển khách một chiều lên Tây Bắc
Ngắm hoa ban cùng cô gái vùng cao..
Ché rượu cần với trang phục sắc màu
Nhìn rất đẹp làm xuyến xao phố núiTây Bắc vùng cao đường đèo quanh suối
Điệu Then vui..cùng tiếng Thính rộn ràng
Anh đã say giữa tây bắc đại ngàn
Em múa xòe anh ngó ngang liếc mắtĐiệu nhạc trổi lên..cầm cây quạt chặt
Nhìn anh kìa như lạc giữa địa đàng
Những điệu múa vội vàng theo tiếng nhạc
Cầm ống rượu cần..anh lạc giữa rừng hoangCó phải chăng tim anh hòa khúc hát
Khi thấy em dạo dạt ngọn lửa hồng
Rồi đứng dậy cùng em xoay tiếng trống
Choàng vai em ơi..cô gái Hoa BanSáng trở mình..ta cùng thăm bản làng
Bên dòng suối dịu dàng cô thôn nữ
Mái tóc dài với nụ cười tư lự..
Chia tay rồi sao lòng cứ vấn vương…
Đêm Trăng Phố Lạ
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm lẻ phố phường trăng lên chậm
Đèn khuya hiu hắt những bóng hình
Có gã tà tà, người lướt vội
Nhạc sầu buông nhẹ giữa không thinhSóng ru tình ái phía khơi xa
Lang thang bốn bể hẳn là nhà?
Ồ không, buồn lắm, cô đơn lắm
Đêm chết tang tình non nước quaNgười đi, cười, nói, chắc người vui
Hay tim nát vụn phải chôn vùi?
Mỏi gót lữ hành, ghê, trời hỡi!
Khói bám sương chiều đây khơi khơiĐêm lẻ phố phường trăng rơi chậm
Hừng đông cười nhẹ tiễn hoàng hôn
Ô hay nắng đó là nắng sớm
Hay nắng chiều qua cố gọi hồn?
Chúng Tôi
(Huỳnh Minh Nhật)
Chúng tôi ngồi, đâu đó bên Cửa Việt
Nhâm nhi mồi, ngơ ngẩn viết tình thơ
Gió vờn khói ngọn hải đăng dần ló
Cuối bờ kè đôi lứa tắm trăng mơChúng tôi ngồi ngắm trăng gầy tháng bảy
Gió khơi xa vui sóng nước bạc đầu
Đã một chiều rong ruổi trời nắng cháy
Để bây chừ ngồi ngóng đáy tim sâuChúng tôi cười nên triều dâng rất chậm
Muối mặn mòi không quá vị mồ hôi
Hương khói thuốc thơm quá trời quá đỗi
Làm vài lon tà dương trốn mất rồiChúng tôi đi, chúng tôi nhìn, và lặng
Hồn lữ hành văng vẳng cuối đường xa
Tạm biệt nhé, cái bắt tay thật chặt
Để mát lòng khi nắng bụi thèm da…
Trên đây là chùm thơ tình của núi hay,sâu lắng nhất vừa mới được PUD cập nhật. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng,là lời nói của con tim yêu nồng say. Hi vọng bạn đã tìm thấy nỗi lòng của mình ẩn chứa sau từng câu chữ. Hãy chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận bạn nhé !