Thơ được xem là viên thư ký trung thành của trái tim. Con người yêu thơ là vì người ta được trải lòng vào đó. Và trong đó người ta tìm được nhiều cảm xúc khác nhau của hồn thơ như hồn người vậy. Hôm nay chúng tôi muốn cho các bạn thấy những nỗi niềm buồn cô đơn qua những vầng thơ buồn cô đơn lẻ loi tâm trạng dưới đây.
Con người ta bên trong dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc một vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mỏi muốn buông thả bản thân một chút, yếu mềm một chút, và không ai bên cạnh để bầu bạn. Hoặc đôi khi, đứng giữa dòng người tấp nập qua lại, bỗng thấy mình chỉ bé nhỏ như một hạt cát trên sa mạc, tồn tại hay biến mất cũng không ai thương tiếc. Cũng có vài lần chằng tìm được cảm giác an toàn với chính người mà ta luôn thương mến. Đó mới là lúc nhận ra mình cô đơn đến nhường nào?
Lúc Cô Đơn – Tác Giả: Nhà Kim
Lúc cô đơn một mình chân lê bước
Trên lối dài thủa trước đã từng qua
Lạnh vai gày pha lẫn nỗi xót xa
Khi hờ hững người đã yêu tha thiết
Lúc cô đơn mang nỗi đau chì chiết
Chợt âm thầm thấy hối tiếc khôn nguôi
Nhưng giờ đây hạnh phúc đã xa rồi
Theo gió mây về phương trời xa thẳm
Lúc cô đơn chợt bờ môi ướt đẫm
Giận chính mình sao chẳng lắm chặt tay
Để mất rồi lòng mới biết mới hay
Theo thời gian u hoài trong tiếc nuối
Lúc cô đơn mắt ngóng trông mòn mỏi
Nhưng muộn màng lòng khắc khoải chênh chao
Biết tìm đâu hạnh phúc tháng năm nào
Khi tất cả phôi pha vào sương gió
Lúc cô đơn nhớ về ngày xua đó
Nơi đã từng cũng có một tình yêu
Đêm Cô Đơn – Tác Giả: An Giang Bùi
Đêm trở mình làm con tim thức dậy
Vẩn vơ hoài theo dòng chảy thời gian
Nỗi nhớ em đeo đẳng suốt đêm tàn
Em nơi ấy chắc giờ này yên giấc
Trăng hạ tuần rớt đầu non vàng vọt
Gió âm thầm trên đường vắng đêm hoang
Đêm thẫm đen như vết mực loang
Cứ kéo dài tưởng chừng như vô tận
Muốn gửi em một dòng tin nhắn
Nhưng ngại ngần làm thức giấc đêm xuân
Mình ta thôi tâm sự với cô đơn
Là tri kỷ chưa một lần phách lối
Dù ngoài kia vui như ngày hội
Khi ta buồn vẫn ở lại bên ta
Đêm cô đơn vắng bóng người xa
Nhưng yên lòng khi người xa yên giấc
- Thơ đàn bà cũ ngắn hay nhất
Đêm Thu Cô Đơn – Tác Giả: Tuyết Phạm
Thổn thức đêm thu lạnh giá lòng
Khuya về chiếc bóng mãi sầu mong
Ai đem luyến ái ta mơ mộng
Dệt nỗi tương tư với nguyệt vòng
Cách trở tơ duyên tình khát vọng
Ôm buồn mộng tưởng kiếp lưu vong
Ân tình gởi trọn theo ai đó
Một nỗi cô đơn… nhớ dáng hồng
Cô Đơn – Tác Giả: Anh Nguyệt
Có ai đem bán Cô đơn
Tôi xin mua lại tiền luôn bây giờ
Đem lòng yêu thích nàng thơ
Để anh hờn dỗi nằm trơ mỗi mình
Nhìn anh quả thực bực bình
Nói lời bóng gió tán tình đẩu đâu
Mây buồn xám ngắt trùm mau
Lang thang chưa biết nơi đâu mà dừng
Còn tôi nước mắt rưng rưng
Còn bị trách móc nói đừng yêu thơ
Chén sầu nốc cạn bơ vơ
Tiền không thơ kém còn mơ mua sầu
Đời Cô Đơn – Tác Giả: Nguyên Tươi
Tôi cô đơn giữa dòng đời trôi nổi
Tôi đang buồn giữa phố chợ đông vui
Tôi muốn khóc nhưng lòng không cho phép
Bởi thế gian lắm việc sự đời
Tôi muốn đi nhưng chân không thể bước
Tôi muốn nghĩ mà lý trí không cho
Đành ở lại muôn ngàn tâm sự
Nổi ôm sầu chất chứa ở trong tim
Kể từ đây trái tim tôi khép lại
Chẳng mong chờ và nhớ nhung ai
Sống một mình vô tư không nhung nhớ
Cho tâm hồn ta được thảnh thơi
Cho buồn phiền không gieo trên mi mắt
Cho cuộc đời sống được bình an
Cô Đơn – Tác Giả: Minh Hạnh
Chỉ một mình ta với cuộc đời
Con đường hạnh phúc tít mù khơi
Bao phen lỡ hẹn không thèm tới
Mấy bận trông chờ chẳng đến nơi
Chiếc bóng ân tình nghe diệu vợi
Xa bầy nghĩa bạn thấy chơi vơi
Bao năm nhìn lại… ai mong đợi
Chỉ một mình ta với cuộc đời
Cô Đơn – Tác Giả: Thanh Loan
Có những ngày lòng chỉ muốn lang thang
Dạo phố phường, ngồi một hàng nước lạ
Tự gọi cho mình một ly trà đá
Ngồi nhâm nhi, ngắm vội vã dòng đời
Có những lần chỉ muốn được rong chơi
Buông bỏ hết những bon chen, được mất
Thành phố rộng mà lòng người thì chật
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình
Cô Đơn – Tác Giả: Lê Hương
Ôm nỗi buồn thương nhớ một người
Đêm về trăn trở mãi không thôi
Lệ rơi thấm gối người đâu biết
Bởi đã xa xăm tận cuối trời
Cứ mãi vui say trong hạnh phúc
Đang yêu đâu nghĩ chuyện chia phôi
Giờ đây trong cảnh người đi… ở
Mới thấm niềm đau phận lỡ rồi
Chẳng được cùng nhau sống bạc đầu
Như lời ước hẹn mãi bên nhau
Để giờ khi mỗi chiều sương xuống
Lại nhớ buồn nghe dạ nát nhàu
Trống vắng đêm về ôm gối chiếc
Phải chăng tao hóa khéo cơ cầu
Se duyên cho gặp rồi ngăn trở
Hai đứa đôi đầu… một nỗi đau
Tri kỉ đâu rồi tri kỉ ơi
Âm dương cách trở chúng ta rồi
Không còn gặp nữa dù trong mộng
Nhớ mãi về người chỉ có tôi
Cô Đơn – Tác Giả: Oanh Bui
Cô đơn đứng giữa luống hoa tươi
Sắc đỏ lung linh dưới nắng vàng
Đứng đó mình em, cơn gió thoảng
Hương đưa ngào ngạt đến mênh mang
Cuộc sống nơi đây thật nhẹ nhàng
Màu hoa tím biếc giữa đông sang
Hiu hiu gió thổi trên nhành lá
Nắng cũng hoà theo tiếng hát vang!
Giấc Mơ Cô Đơn – Tác Giả: Thiên Ân
Anh lang thang trong vũ trụ cô đơn
Để tìm lại những gì anh đánh mất
Để làm lại những gì không thể được
Ngày xưa ơi… em ở nơi nào?
Anh cứ lang thang bới lật cả trời sao
Mong tìm lại bóng hình thân quen cũ
Muôn vực thẳm, thác ghềnh, bão tố
Ngày xưa ơi… dĩ vãng cuốn đâu rồi?
Về Đi Anh – Tác Giả: Ngọc Thai
Đêm buồn hiu hắt năm canh
Cô đơn chồng chất em đành sót xa
Trãi qua một cuộc tình ta
Vui buồn chồng chất mà ta đã dành
Bao đêm lòng đau đứt gánh
Nhớ Miên mang! Nổi nhớ cạnh đêm tàn
Anh giờ tham vọng cao sang
Bỏ em với cảnh cơ hàn đắng cay
Lỡ làng ai hỡi có hay
Hôm nao chung bước mà nay đâu còn
Nhớ ngày ta mãi sắt son
Anh dìu em bước vẫn còn đâu đây
Đêm nay mưa đổ giăng đầy
Có ai còn nhớ nơi này nữa không
Hỡi người Sao quá chạnh lòng
Để cho nước mắt thành giòng nhớ ai
Năm canh hao hắt lệ dài
Để em phải đợi năm dài nhớ anh
Về đi anh, về đi anh
Tình em vẫn trọn chờ anh Kiếp này
Khúc Cô Đơn – Tác Giả: Ngọc Tuyền
Nỗi niềm vui nhỏ lớn
Xua đi kỹ niệm cùng đau đớn
Để biển tình duyên thôi sóng gợn
Nỗi sầu độc tấu khúc cô đơn
Nỗi sầu độc tấu khúc cô đơn
Còn đâu cho ta những giận hờn
Biển kia sau nỡ dừng gợn sóng
Gió sầu vũ nhạc khúc cô đơn
Tình Buồn – Tác Giả: Duong Len
Em rất buồn chỉ muốn khóc thật lâu
Để quên hết những nỗi sầu hoang hoải
Vẫn biết đó, là tình si vụng dại
Sao trong lòng vẫn mải miết nhớ mong
Đã nhiều lần muốn chấm dứt cho xong
Tình ngang trái trong lòng luôn biết dại
Cứ yêu hoài chỉ thất bại thương đau
Và nhận lại trái tim đau nhức nhối
Em rất buồn muốn khóc quá đi thôi
Dù ai kia vẫn lời yêu dịu ngọt
Vẫn yêu chiều vẫn nịnh nọt dấu yêu
Nên trong lòng tơ vương nhiều đắm đuối
Có ai không giúp tôi quên diệu vợi
Để hết buồn để vơi bớt nhớ mong
Để quên đi trong lòng tình si ấy
Để hết buồn hết thấy nhớ người dưng
Cô Đơn – Tác Giả: Huệ Trần
Cô đơn lội ngược sóng đầu nguồn
Cố sức làm gì lệ ngập luôn
Đoạn mộng bi ai sầu cứ quấn
Tâm can thống thiết tủi còn luồn
Thà rằng chiếc bóng đêm vương lạnh
Chẳng thể hằng mùa dạ đợi suôn
Bến ấy êm mơ tình ngọt dịu
Riêng ta lẩn thẩn góc trời buồn
Tiếng Lòng Trong Đêm – Tác Giả: Hồng Anh
Nữa đêm thức giấc thở dài
Thấy mình lạc lỏng đêm dài cô đơn
Ngoài trời gió lạnh từng cơn
Lòng ta mới thấy tiếng lòng quạnh hiu
Nhớ về hình bóng người yêu
Bao năm xa vắng em yêu còn không
Giờ này em đã vào mộng
Có hiểu thấu được nổi lòng của anh
Bao đêm vẫn nhớ từng canh
Đoạn trường anh đếm cơn lạnh đêm dài
Vấn vương thục nữ trang đài
Lòng anh vẫn nhớ tháng ngày yêu em
Đêm Tâm Sự – Tác Giả: Thị Lơ
Đêm cô đơn đêm buồn vời vợi
Mắt u hoài vội vã kiếm tìm ai
Ai người hiểu được nỗi lòng ta
Chỉ thấy cô đơn vẫn mặn mà
Chớm buổi thu về rơi chiếc lá
Nao hồn mắt vội kiếm nhành hoa
Con thuyền hạnh phúc giờ tan rã
Ngọn sóng trào dâng lệ vỡ oà
Lặng lẽ chôn vùi bao kỷ niệm
Ai người hiểu được nỗi lòng ta
Xuân Cô Đơn – Tác Giả: Tâm Bình
Bọn trẻ xuân về có cặp đôi
Mình ta lẻ bóng một thân ngồi
Lưng bầu rượu dốc không chờ bạn
Nửa bát mì ăn chẳng thiết mồi
Phận hẩm nên buồn như vậy đấy
Duyên tàn mới nhạt thế mà thôi
Người vui hạnh phúc tình yêu thỏa
Tớ chỉ cần men… cũng tuyệt rồi
Buồn Nỗi Chông Chênh – Tác Giả: Thủy Cúc
Buồn vì một nỗi chông chênh
Người thương không có nên đành bơ vơ
Đi đâu cũng thấy thẫn thờ
Hồn trên mây khói vật vờ lang thang
Trách sao phận số bẽ bàng
Trời se duyên kiếp phũ phàng quá đi
Đêm nghe tiếng dế thầm thì
Mà thương thân phận chẳng gì đẹp tươi
Đêm đêm nước mắt ngậm ngùi
Cầu trời phù hộ con vui chút nào
Cho con thấy ánh dương sao
Dù là giấc mộng len vào trong đêm
Cho con thấy cảnh êm đềm
Như là cơn gió thoảng bên trời chiều
Cho con thấy cảnh thương yêu
Của người bên cạnh một điều giản đơn
Cho con thôi hết tủi hờn
Dù trong phút chốc con ơn suốt đời!
Cô Đơn – Tác Giả: Hạnh Đinh
Cô đơn ta với mình ta
Tìm người nơi ấy đã xa thật rồi
Bâng khuâng ngồi nhớ một người
Yêu thương tan vỡ lệ rơi trong lòng
Ngày nào ước hẹn tơ hồng
Mà nay ly biệt giữa dòng đời trôi
Sao em chẳng đến tìm tôi
Vầng trăng tình lở tìm nơi em về
Tựa mình vào khúc sông quê
Thở than con nước mà nghe dạt dào
Bây giờ biết phải làm sao?
Đường hoa dệt mộng khát khao riêng mình
Xuân Cô Đơn – Tác Giả: Tâm Bình
Bọn trẻ xuân về có cặp đôi
Mình ta lẻ bóng một thân ngồi
Lưng bầu rượu dốc không chờ bạn
Nửa bát mì ăn chẳng thiết mồi
Phận hẩm nên buồn như vậy đấy
Duyên tàn mới nhạt thế mà thôi
Người vui hạnh phúc tình yêu thỏa
Tớ chỉ cần men… cũng tuyệt rồi
Xuân Một Mình – Tác Giả: Huệ Trần
Ai đà dạo tết cũng tròn đôi
Chỉ có mình ta lặng lẽ ngồi
Muốn rủ thêm người qua tạm bữa
Rồi kêu mấy bạn bỏ lưng mồi
Xuân nghèo họ thoái nên buồn mãi
Phận héo duyên lờ hẳn não thôi
Độc ẩm vài ve trời đất hẫng
Hồn nghiêng chỏng gọng ngủ cho rồi
Cô Đơn Mình Anh – Tác Giả: Hồng Anh
Em đã đi rồi bỏ lại anh
Ôm nỗi nhớ vào trong từng hơi thở
Em vô tư hay là không nhớ?
Em có người ta nên vội vã quên anh
Anh biết tình em rất mong manh
Không nhớ nhung cũng chẳng là khát vọng
Anh trong em tình như lạc lõng
Trái tim em chẳng rung động vì anh
Em đã vậy còn gieo lòng anh
Bao nhớ nhung làm chi cho thêm tội
Có phải anh là người có lỗi
Yêu một người đã có một tình yêu
Phố Cô Đơn – Tác Giả: Ngoc Le
Đêm phố thị vương sầu lê bước nhỏ
Ánh đèn đường soi rõ bóng cô đơn
Vạn vì sao cũng trốn để Trăng hờn
Hiu hắt ngọn gió mơn hồn hoá đá
Mây gom những hạt mưa ngâu về trả
Giọt li ti lạnh giá nửa tim khờ
Giữa miên trường người đang tỉnh hay mơ
Nụ hàm tiếu hững hờ như chẳng có
Đêm kẻ chợ lả lơi đèn xanh đỏ
Bóng hoang liêu đành phó mặc cho đời
Ta với người hai nửa mảnh chơi vơi
Muốn ghép lại sợ rã rời thêm nữa
Đành chấp nhận xa rồi câu hẹn hứa
Ánh Trăng suông khuất nửa bởi non ngàn
Ta trở về chờ đợi áng mây tan
Bình minh đến ngập tràn tia nắng ấm
Hạt sương đọng trên nhành hoa ướt đẫm
Từng giọt buồn lặng lẽ thấm hồn côi
Phố cô đơn hoang hoải dáng xa rồi
Đành gói lại tình tôi miền sâu thẳm
Buồn Vì Xuân – Tác Giả: Ngọc Oanh
Anh xuân chị tết mộng thành đôi
Để một mình ta lạnh lẽo ngồi
Bóng lẻ bên trời không kẻ gọi
Đèn xanh cách bể chẳng ai mồi
Buồn so nụ ái cầm lòng, bỏ
Tủi chất hoa tình thắt ruột, thôi
Khắc khoải thương chiều mây trắng cuộn
Niềm tin khát vọng đã xa rồi
Ai trong chúng ta cũng phải từng trải qua cảm xúc buồn, cô đơn đến tuyệt vọng, và nó một phần không thể thiếu trong tình yêu và cuộc sống của riêng bạn, tình yêu rất dễ đến nhưng nó cũng rất dễ đi, nó như một cơn gió thoảng và những tản mây trôi trên bầu trời vậy. Hy vọng qua các bài thơ buồn cô đơn các bạn sẽ tìm được chính xác tâm trạng của bạn đang bị thất lạc nhé.