” Tình cũ không rủ cũng tới”, ẩn sâu trong trái tim mỗi người luôn dành một vị trí đặc biệt cho mối tình cũ. Hình ảnh người xưa thỉnh thoảng vẫn hiện về nhức nhối. Nhớ về người xưa, nhớ về những ân ái, mặn nồng một thuở, nhớ về những tháng ngày ngọt ngào bên nhau chẳng thể nào quên.Để rồi những bài thơ chia tay người yêu cũ, thơ gửi người yêu cũ rất hay đã ra đời nhằm xoa dịu phần nào trái tim bị tổn thương, sửa ấm những đêm dài vắng lạnh không còn hơi ấm của nhau.

Chọn lọc những bài thơ chia tay người yêu cũ hay nhất

Sau đây Pud.edu.vn xin chia sẻ cùng quý bạn đọc chùm thơ chia tay người yêu cũ ngậm ngùi. Chia sẻ để tìm nỗi niềm của riêng mình ẩn chứa trong từng lời thơ bạn nhé !

Xa Xôi

Giờ ăn năn cũng không kịp nữa rồi
Bởi chúng ta đã thành người xa lạ
Chỉ mong rằng mình đừng thêm vội vã
Như một thời nơi quá khứ xa xôi.

Kết Thúc

Nếu đường về đã chẳng thể sánh đôi
Thì hãy chúc cho nhau lời hạnh phúc
Vậy nhé em…khi tình ta kết thúc
Trả nhau về cái lúc chẳng hề quen.

Xa Cách

Đừng giận hờn…oán trách chi nhau
Chẳng thể bên nhau thì chia ly …xa cách
Chuyện bình thường…có gì đâu đáng trách
Cố dối lòng…đâu phải cách yêu thương.

Chia xa

Đêm nay mượn rượu để say
Quên bao kỉ niệm chia tay người tình
Vùi chôn đi một bóng hình
Bao năm đeo đẵng làm mình khổ đau

Tim yêu dù phải nát nhàu
Người ơi gạt lệ quên sầu ra đi
Bùi ngùi giây phút biệt ly
Bởi không duyên nợ thôi thì chia xa

Buông Tay

Hết yêu rồi…đừng để nước mắt rơi
Nuốt nước mắt và cố cười vui vẻ
Dù trong lòng nỗi đau đang giằng xé
Phải kìm lòng …và mạnh mẽ buông tay.

Buồn

Nếu cứ nói chia tay là quên được
Thì em đâu để mắt ướt thế này
Những giọt buồn rơi cho nỗi đắng cay
Cho một ngày mây ngừng bay mãi mãi.

Tan Vỡ

Rồi ngày mai hai đứa mình tan vỡ
Anh buồn không khi dang dở kiếp này
Sẽ chẳng còn những đêm trắng nồng say
Môi hôn quyện tay trong tay hạnh phúc.

Ngày Cuối

Tình chúng mình như hoa nở trái mùa
Nên em biết rồi cũng nhanh tàn úa
Tình đẹp mấy cũng thương đau ngày cuối
Buồn không anh mọi thứ kết thúc rồi?

Quên Đi

Chuyện đã rồi đành phải cố quên đi
Hãy chấp nhận những gì nơi thực tại
Dẫu con tim đôi lúc còn ngây dại
Kí ức buồn mãi khắc khoải khôn nguôi.

Quay Gót

Cuối cùng rồi cũng quay gót lặng thinh
Đường tình ái bước đăng trình..hai ngả
Lời đối đáp như hai người xa lạ
Ném ánh nhìn đầy dối trá hơn thua.

Hết Yêu

Hết yêu rồi …thôi chấp nhận chia ly
Khi trong tim nhau ta không là gì cả
Mặt đối mặt mà lòng xa xôi quá
Hết yêu rồi…níu giữ để làm chi.

Chia Ly

Chẳng nỗi đau nào hơn những cuộc chia ly
Đau một lần thôi…rồi xa nhau mãi mãi
Càng níu giữ sẽ càng thêm mệt mỏi
Buông tay là đã giải thoát cho nhau.

Cố Quên

Hết yêu rồi…kỷ niệm hãy vùi sâu
Thời gian nhiệm mầu sẽ làm vơi đau đớn
Hãy cố quên…đừng nhớ nhung lưu luyến
Chuyện đau buồn càng nhớ lại càng đau.

Hết Yêu

Chẳng có ai là phải thuộc về nhau
Nếu hết yêu hãy buông tay…đừng giữ
Hạnh phúc của ta phải do ta chọn lựa
Đừng làm khổ mình nếu lòng đã hết yêu.

Tập thơ nhớ người cũ, hoài niệm buồn về mối tình xưa

Mối tình xưa dù qua rồi nhưng mỗi đêm buồn hình ảnh người cũ lại hiện về trong tâm trí. Nhớ về người ấy, hoài niệm về mối tình đã qua, về những kí ức ngọt ngào một thuở. Tập thơ nhớ người cũ, hoài niệm buồn về mối tình xưa sau đây là tiếng lòng nhức nhối của gái trai khi mối tình của mình không vẹn.

DƯ HƯƠNG TÌNH CŨ

Thơ: Thiên Gia Bảo

Những lúc buồn tôi lại viết về em
Người con gái từng một thời đắm đuối
Cảm xúc bon chen theo thứ tình rong ruổi
Biết bây giờ đã cập bến nào chưa…?

Em về trong tôi đêm trở gió giao mùa
Mắt như ướt hạt mưa tình ngày cũ
Con tim run nghe từng hồi chuông đổ
Nhớ thật nhiều chẳng dám gọi thành tên…

Giá như yêu thua lỗ được bắt đền
Em trả giá cuộc tình này sao nhỉ
Tôi muốn buông nhưng bàn tay chẳng thể
Mà níu vào chỉ chuốc lấy đắng cay…

Cả hai ta cùng đang chịu đọa đầy
Em xa cách con tim này đã chết
Tại sao ta yêu đương trong mỏi mệt
Mà không một lần bỏ quên hết…vì nhau…

Đã quá trễ để làm lại từ đầu
Khi niềm tin chẳng còn như lúc trước
Đời trắng đen làm sao ta biết được
Tình lỡ làng đành chấp nhận mà thôi…

Ngày hôm nay vẫn chỉ một bầu trời
Nhưng em đã không nhìn về tôi nữa
Thế giới này như chia thành hai nửa
Tôi và em ở hai hướng không cùng…

Đôi dòng lệ chảy xuống quá lưng chừng
Lại thấm vào nỗi niềm tan biến mất
Em hiểu chăng cơn đau tình chân thật
Dày vò nhau tê tái đến thắt lòng.

TÌNH CŨ KHÔNG RỦ CŨNG ĐẾN

Thơ: Thổ Địa

Em cứ nghĩ anh quên rồi tất cả
Khi tình xưa như chiếc lá héo sầu
Nhưng ai ngờ một thoáng phút gặp nhau
Yêu thương cũ lại bắt đầu trỗi dậy

Nén hờn tủi em giả vờ không thấy
Miệng luôn cười để che đậy buồn vương
Hạnh phúc ơi sao nỡ rẽ lầm đường
Niềm tin nhỏ như khói sương mờ ảo

Công viên vắng anh cùng ai đi dạo
Còn riêng em tự khoác áo cho mình
Mặc người đời nhìn ánh mắt miệt khinh
Anh vẫn thế vướng cuộc tình vụng trộm

Đêm phố hội thơm lừng mùi hương cốm
Một mình em lòng bề bộn tơ vò
Chẳng lẽ nào từ một đống tàn tro
Vụt thành lửa thiêu con đò hạnh phúc

Em cố gắng không để mình ngã gục
Nhưng đớn đau nghe từng khúc rã rời
Muốn nhấn chìm tất cả xuống đáy khơi
Người tình cũ không gọi mời…cũng đến.

NGƯỜI CŨ

Thơ: Hoàng Yến

Có một người đã trở thành người cũ
Sao trong lòng vẫn cứ nhớ không nguôi
Vẫn ước ao dù chỉ một lần thôi
Được bên người lúc cô đơn …yếu đuối

Có một người đã yêu nhiều đến thế
Vẫn âm thầm …lặng lẽ chia xa
Cứ nhớ thương…thương nhớ người ta
Dù người đó…chẳng bao giờ về nữa

Có một người…chưa một lần quên nổi
Người ấy bây giờ đã là của người ta
Vẫn nhớ người…trong khắc khoải…xót xa
Thời gian chẳng thể xóa nhòa đi chuyện cũ

Có một người đã không là gì nữa
Chỉ là người xa lạ đã từng yêu
Vẫn ước mơ trở lại thủa ban đầu
Cùng người ấy …tay đan tay dạo bước

Có một người đã từ lâu vắng bóng
Vẫn yêu người trong sâu thẳm con tim
Trọn cuộc đời sẽ chẳng thể nào quên
Xin được gọi người với cái tên …Người Cũ.

NHỚ NGƯỜI CŨ

Thơ: Hoàng Yến

Những lúc buồn em lại nhớ đến anh
Dù đã dặn lòng …phải quên đi…đừng nhớ
Anh chẳng thể nào là của em được nữa
Nhung nhớ nhiều…cũng có nghĩa gì đâu

Có lẽ chẳng bao giờ anh nhớ đến em đâu
Chuyện chúng mình đã quá lâu rồi anh nhỉ
Em yếu mềm nên cứ nhớ những điều cũ kỹ
Đàn bà mà …hay cả nghĩ anh ơi

Anh bây giờ của người khác mất rồi
Cũng như em …đã có nơi yên ấm
Nhưng thật lòng… em nhớ anh nhiều lắm
Dù trăm ngàn lần đã cố gắng để quên

Biết vậy là có lỗi với chồng em
Bên anh ấy …vẫn không quên người cũ
Phải làm sao hả anh …để trái tim đừng nhắc nhủ
Yên phận bên chồng …và không nhớ đến anh.

NHÌN MƯA CHỢT THẤY CÔ LIÊU

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mưa là nước mắt của trời.
Tiếc thương tình cũ của tôi với nàng.
Từ ngày em bước sang ngang.
Trời buồn trời khóc nắng vàng còn đâu.

Em đi bỏ lại sông sâu.
Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng.
Còn tôi cắt nửa vầng trăng.
Gửi em một nửa trong lòng nát tan.

Em mang theo ánh trăng vàng.
Tôi cô đơn với bẽ bàng sông quê.
Đêm đêm vớt ánh trăng thề.
Vớt hoài không thấy, thấy tê tái lòng.

Em đi còn nhớ hay không.
Ngọt ngào say đắm tình nồng năm xưa.
Những chiều ta đứng dưới mưa.
Mặc cho ướt áo anh đưa em về.

Nụ hôn đắm đuối say mê.
Trong mưa em nói lời thề mãi yêu.
Giờ đây tóc đã muối tiêu.
Nhìn mưa chợt thấy cô liêu nhớ người.

CÓ MỘT NGƯỜI…

Thơ: Thiên Gia Bảo

Có một người em bỏ lại sau lưng
Luôn thầm lặng đếm từng mùa thương nhớ
Có một người tuy bây giờ đã cũ
Vẫn chưa quên em dù chỉ một ngày…

Có một người trên phố nhỏ chiều nay
Ướt lạnh khi cơn mưa tình chợt đến
Mắt dưng dưng tâm hồn nghe bịn rịn
Ôm cô đơn rao bán giữa chợ đời…

Có một người chỉ để nhớ mà thôi
Dấu vào tim chẳng nửa lời than trách
Người đến đi không phân bua biện bạch
Áo cũ rồi em trút bỏ vô tâm…

Có một người như cái bóng âm thầm
Dõi theo em từng ngày trong xa vắng
Có một người chỉ biết đau thầm lặng
Yêu em nhiều nhưng câm nín xót xa…

Có một người em từng đã bước qua
Nghe hờ hững như là không quen biết
Đi bên ai em lạnh lùng giống hệt
Như người dưng chưa gặp gỡ bao giờ…

Có một người từng khóc cả trong mơ
Môi mấp máy gọi em không thành tiếng
Nụ cười em nở đầy trời kỷ niệm
Mà muôn đời ai đó chẳng thể quên…

Có một người chẳng phải của riêng em
Nhưng chỉ nhìn về mình em duy nhất
Em đã buông…em buông bàn tay thật
Em vô tình nên mãi mãi mất nhau.

MÌNH CHIA TAY RỒI SAO

Chia tay thật rồi phải không anh
Em cứ mơ gương vỡ sẽ lại lành
Như mỗi chiều mặt trời đi vắng
Hừng đông về ánh sáng vây quanh

Chia tay thật rồi phải không anh
Em ngỡ chỉ hôm nay trăng khuyết
Đêm mai thôi lại tròn vành vạnh
Bầu trời khuya huyền ảo lung linh

Chia tay thật rồi phải không anh
Em tưởng lúc này trời đi vắng
Mưa buồn nên tuôn dòng lệ ướt
Lát nữa thôi lại bật nắng vàng

Chia tay thật rồi phải không anh
Em lại nghĩ gió hôm nay ngưng thổi
Nên sóng không trào dâng dữ dội
Mai gió về sóng biển sẽ xôn xao

Bao ước mơ chất chồng cao mãi
Dẫu biết anh đi chẳng trở về
Đôi hàng mi đêm đêm đẫm lệ
Phương trời nào anh có biết không ?

CHIA TAY RỒI EM CÓ VUI KHÔNG

Chia tay rồi anh có thấy vui không?
Chắc là không, vì điều không mong muốn
Trái tim ai cũng chịu nhiều thương tổn
Em quá đau… nên chỉ nghĩ cho mình.

Chia tay rồi, kết thúc một cuộc tình
Để lại tim những vết thương chằng chịt
Ai không đau, bởi đều là máu thịt
Trách móc làm gì, chỉ khiến xót xa…

Chúng ta không cùng nhau đi đến già
Và thực hiện những ước mơ ngày trẻ
Thì hãy cùng với người sau anh nhé!
Đừng để lỡ lầm này dang dở những ước mơ.

Và từ giờ em sẽ viết câu thơ
Kể chuyện mình – một tình yêu cổ tích
Khi về già giở ra xem, cười tít
Có một thời… mình đã được yêu thương.

Chùm thơ gửi người yêu cũ, thơ viết cho người yêu cũ ngậm ngùi

Những tháng năm bên nhau chia sẻ yêu thương, sớt chia muộn phiền. Cả hai đã cùng thề ước sẽ sáng bước bên nhau suốt cuộc đời. Những tại anh, tại em hay tại số phận đã xui hai đứa chia lìa nhau. Để rồi, giờ đây, nghĩ về hình bóng xưa xin gửi lại nỗi niềm cùng chùm thơ gửi người yêu cũ, thơ viết cho người yêu cũ ngậm ngùi sau đây.

Có thể bạn quan tâm:   101 Bài thơ lục bát về thầy cô hay, ý nghĩa, dạt dào xúc cảm

NHẮN ANH

Mình chia tay nhé anh ơi!
Còn gì đâu nữa nói lời phôi pha
Dù cho nước mắt nhạt nhoà
Đắng lòng một khắc nát hoa một lần

Giữ làm chi mối tình câm
Yêu trong đau khổ lỗi lầm đôi ta
Nhớ thương chia nửa phân ra
Đừng đem trách cứ xót xa phận lòng

Bao ngày bao tháng hoài mong
Chỉ thêm gánh nặng đèo bồng trên vai
Con đường phía trước còn dài
Quên thôi anh nhé ngày mai tươi cười

Vấn vương cũ đủ khổ rồi
Đường đời không thể chung đôi đường đời
Níu nhau rách vạt áo thôi
Buông tay tìm cái thảnh thơi anh à!

CÓ MỘT NGƯỜI

Có một người sao mãi chẳng thể quên
Dù chỉ gọi cái tên trong lặng lẽ
Lúc nhung nhớ đành thở dài thật nhẹ
Gửi lời yêu khe khẽ thả vào đêm

Có một người xa mãi chẳng cạnh bên
Mà kỷ niệm vẫn lâu bền đến thế
Thương sâu đậm để rồi quên nào dễ
Chuyến phà yêu thêm trễ nải vì người

Có một người đã từng nói yêu tôi
Lời hứa hẹn buông rơi trong gió thoảng
Vậy mà ta cứ ôm hoài dĩ vãng
Nhớ về ai mặc năm tháng nhạt nhoà

Có một người không hiểu nỗi xót xa
Niềm tâm sự lòng ta hoài trăn trở.

BUÔNG LƠI CUỘC TÌNH

(Vù Thắm)

Anh và em đã là người yêu cũ
Còn yêu thương nhưng chẳng đủ quay về
Bao kỉ niệm để lại những bộn bề
Của quá khứ bị thời gian bôi xóa

Có thể bạn quan tâm:   80 Bài thơ lục bát về tình yêu ngọt ngào, lãng mạn nhất

Nghĩ về nhau…cũng không còn tất cả
Như ngày nào ta mãi gọi tên nhau
Giờ đọng lại chỉ là một niềm đau
Trong sâu thẳm vẫn còn hoài nhức nhối

Những môi hôn mặn nồng tựa mây khói
Xa lạ rồi cũng còn lại gì đâu
Dẫu ta từng… là của nhau rất lâu
Nhưng rồi đâu có thể là mãi mãi

Nay bầu trời, con đường đã chia hai
Người ở lại… người đi tìm tình mới
Một đôi tay chẳng thể nào đủ với
Một đôi tay…đã buông lơi cuộc tình

Em vẫn biết chuyện của hai đứa mình
Chẳng thể nào quay lại bên nhau nữa
Nhưng anh à! Khi bầu trời đổ mưa
Ai không mong…một ngày vàng nắng mới.

NGƯỜI CŨ

(Hoàng Yến)

Có một người đã trở thành người cũ
Sao trong lòng vẫn cứ nhớ không nguôi
Vẫn ước ao dù chỉ một lần thôi
Được bên người lúc cô đơn… yếu đuối

Có một người đã yêu nhiều đến thế
Vẫn âm thầm… lặng lẽ chia xa
Cứ nhớ thương… thương nhớ người ta
Dù người đó… chẳng bao giờ về nữa

Có một người chưa một lần quên nổi
Người ấy bây giờ đã là của người ta
Vẫn nhớ người trong khắc khoải… xót xa
Thời gian chẳng thể xóa nhòa đi chuyện cũ

Có một người giờ không là gì cả
Chỉ là người xa lạ đã từng yêu
Vẫn ước mơ trở lại buổi ban đầu
Cùng người ấy …tay đan tay dạo bước

Có một người đã từ lâu vắng bóng
Vẫn yêu người trong sâu thẳm trái tim
Trọn cuộc đời sẽ chẳng thể nào quên
Xin được gọi người với cái tên… NGƯỜI CŨ.

TRỌN KIẾP CÒN THƯƠNG

(Hoàng Yến)
Chẳng còn gì …chỉ gọi Người Dưng
Mà cứ nhớ …cứ thương nhiều đến thế
Thế mới biết …quên là điều không dễ
Có những điều trọn kiếp chẳng thể quên

Chẳng là gì …mà cứ muốn quan tâm
Muốn biết người ta ở nơi xa có ổn
Cuộc sống thăng trầm…đổi thay, bận rộn
Vẫn thầm nguyện cầu người nơi ấy bình yên

Chẳng là gì …mà trong vạn cái tên
Cái tên ấy gợi lên bao kỷ niệm
Cứ nghĩ đến là thấy lòng xao xuyến
Xa ngút ngàn mà lưu luyến mãi không thôi

Chẳng là gì …mà kệ thời gian trôi
Vẫn dành cho người ta cả bầu trời thương nhớ
Tình yêu đôi khi lạ lùng như vậy đó
Chẳng là gì …mà trọn kiếp vẫn còn thương.

LỜI KHÓ NÓI

(Hoàng Yến)

Chẳng dám nói rằng em còn rất nhớ anh
Vì mình là người dưng…không dành cho nhau nữa
Nói nhớ anh…em thành người có lỗi
Đành giữ trong lòng…không thể nói ra

Em nhớ anh …là có lỗi với người ta
Dù thực tế em là người đến trước
Vì vô duyên nên em không giữ được
Vòng tay này đã tuột mất tình yêu

Chẳng hiểu vì sao em vẫn nhớ rất nhiều
Dù vẫn biết đó là điều vô lý
Anh vẫn vẹn nguyên ở trong tâm trí
Như ngày nào mình quyến luyến bên nhau

Có lẽ chưa một lần anh nhớ đến em đâu
Đã từ lâu anh lãng quên chuyện cũ
Em là người dưng…anh không còn yêu nữa
Có gặp giữa đường anh cũng sẽ ngó lơ

Vậy mà tim em vẫn chẳng thể hững hờ
Cứ nhớ đến một người xa lạ
Người em từng yêu…từng xem là tất cả
Mất nhau rồi…mà chẳng thể quên anh.

Top 25+ bài thơ tình buồn nhớ người yêu cũ đẫm nước mắt

Những bài thơ tình buồn nhớ người yêu cũ đẫm nước mắt sau đây được quý bạn đọc chia sẻ nhiều để gửi gắm tiếng lòng, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm khi nhớ về cuộc tình đã lỡ.

HỒN VỠ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Có phút giây thấy hồn mình tan vỡ
Cứ miên man cứ than thở một mình
Cứ nghĩ suy những chuyện cũ linh tinh
Rồi chợt buồn nhớ mối tình ngày đó

Ta muốn bay lên cùng mây theo gió
Muốn hoá thân mình làm cỏ làm hoa
Rồi lang thang như môt kẻ không nhà
Giọt lệ đắng rơi xót xa buồn tủi

Nghẹn ngào thương đau bồi hồi tiếc nuối
Thương cho cuộc tình ngắn ngủi đã qua
Nhớ người xưa giờ đây đã đi xa
Nụ hôn ngọt ngào chỉ là dĩ vãng

Có thể bạn quan tâm:   Những bài thơ về mẹ sâu lắng nghĩa tình xúc động lòng người

Tiếc những ngày ta bên nhau lãng mạn
Trên sân trường cùng bè bạn vui chơi
Anh với em được ghép cặp một đôi
Tình đôi ta có một thời tuyệt đẹp

Những bài thơ tình tự tay anh chép
Tặng cho em anh kẹp sách giáo khoa
Niềm vui ngất ngây sung sướng vỡ oà
Khi ánh mắt em trao qua khung cửa sổ

Không ngủ được suốt đêm nằm nhung nhớ
Cái nắm tay từ ngày đó ra sao
Cố quên đi những lời hứa ngọt ngào
Tự ru mình mau đi vào giấc mộng.

NHỚ NGƯỜI …

Thơ: Ngọc Thái

Chiều nghiêng ngã bóng về tây..
Người qua kẻ lại chốn này chờ ai..
Nắng chiều.nhạt úa tàn phai.
Nhớ về kỷ niệm miệt mài đứng trông..

Giờ người đã bước theo chồng
Bỏ tôi.lạc lõng giữa dòng biển khơi..
Lặng nhìn mây nước buông trôi.
Nhớ hoài những buổi chiều ngồi bên nhau..

Giờ đây chắc đã nhạt màu
Nên người quên hẳn thuở nào chung đôi.
Chiều nghiêng bóng ngã lưng đồi
Bâng khuâng nổi nhớ mình tôi chốn này..

NGƯỜI KHÔNG MUỐN NHỚ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Có một người mà ta không muốn nhớ.
Nhưng không quên mãi nằm ở trong tim.
Có dĩ vãng ta không muốn đi tìm.
Sao cứ quay về đêm đêm thổn thức.

Tưởng chuyện xưa đã chìm trong ký ức.
Có ai ngờ trong lồng ngực vẹn nguyên.
Bao năm rồi vẫn nhớ một cái tên.
Dẫu biết người xưa đã quên ngày ấy.

Thuở em mười lăm anh vừa mười bảy.
Học chung trường gặp nhau thấy vui tươi.
Anh thích em một cô bé hay cười.
Em mến anh là một người khác xã.

Ta thường đi chung trên con đường đá.
Mùa đông gió lùa mùa hạ mưa rơi.
Rất tự nhiên tình yêu đến bên đời.
Mình chia tay hai chân trời xa cách.

Duyên không thành em không hờn không trách.
Chỉ buồn thôi khi xa mặt cách lòng.
Tình dở dang sao vẫn nhớ vẫn mong.
Dù biết chắc người ta không trở lại.

ĐI TÌM CÂU THƠ CŨ

Thơ: Violet Hoa

Đã bao lần em định viết cho anh
Vần thơ nhỏ dụm dành bao nỗi nhớ
Từng câu chữ đẫm niềm thương nức nở
Mang bóng hình ở đợ mãi trong tim

Từng canh thâu khơi kí ức em tìm
Bao kỷ niệm khắc ghim trong tiềm thức
Em nuối tiếc tháng ngày ta có được
Phút ngọt ngào mơ ước mãi bên nhau

Hỏi vì đâu câu ước hẹn phai màu
Con đường cũ chẳng cùng nhau chung bước
Đâu còn nữa bàn tay nào quen thuộc
Dắt nhau vào mộng ước cuối chiều Thu…

Chỉ còn đây góc phố đượm sương mù
Giờ xa cách lời ru nào ở lại
Từng ngõ nhỏ thân quen giờ xa ngái
Tiếng yêu đầu còn mãi phải không anh?

Vần thơ xưa em gói lại để dành…

TÌNH TRÔI

Thơ: Nguyễn Hưng

Nhớ về em cuộc tình xưa một thuở
Trái ngang nào để lỡ phải rời xa
Bao nồng say còn mãi chẳng phai nhoà
Trách thu về xót xa từng chiếc lá.

Gạt dòng lệ chợt lăn dài trên má
Ngỡ khung trời tầm tã những giọt tuôn
Màu vàng thu thấm đẫm giấc mơ buồn
Gió thoảng về thêm muôn vàn nỗi nhớ.

Vầng trăng thề nay chỉ còn vụn vỡ
Bài thơ tình dang dở một chữ yêu
Và mình anh lặng lẽ bước trong chiều
Dệt giấc mơ lãng phiêu về ký ức.

Quá lâu rồi sao vẫn còn thổn thức
Giọt thu buồn ai nức nở tàn canh
Nhói trong tim như rút sợi chỉ mành
Thương kỷ niệm đoạn đành theo thác lũ.

Có lần nào em ghé thăm ngày cũ
Con đường từng ấp ủ giấc mơ hoa
Ở nơi ấy có bóng một mái nhà
Trong ước vọng đôi ta ngày nồng thắm.

Nhưng xa rồi… đã xa rồi say đắm
Bến sông buồn lặng lẽ chiếc đò ngang
Tình đã trôi theo thác lệ hai hàng
Chỉ còn lại… bàng hoàng trong giấc mộng.

KHÔNG THỂ ANH ƠI

Thơ: Đỗ Cầm

Chia tay nhau anh có nhớ không anh
Sao em nhớ về anh nhiều đến thế
Nỗi nhớ anh không thể nào đếm xuể
Đến quắt quay lòng, lệ muốn trào mi

Có lẽ nào anh vẫn phải ra đi
Để từng đêm mỗi khi em thức dậy
Là buổi sáng không anh, không tất thảy
Không còn nhau tất cả bỗng thành không

Kỷ niệm vẫn luôn cựa dậy nơi lòng
Cứ vô cớ buồn vui như mưa nắng
Quên cho nhẹ lòng lại càng thêm nặng
Hai phương trời giờ cách biệt xa xôi

Biết sống sao khi nỗi nhớ khôn nguôi
Đếm thời gian? Càng dài như thế kỷ
Hình bóng anh chẳng thể nào cất kỹ
Cứ luôn bên đời hiện hữu đó anh

Không phải chỉ là hư ảo mong manh
Tình yêu anh là cây đời hoa lá
Cứ lớn dần trong em thành tất cả
Không thể trong đời ta sống thiếu nhau!

TẠ LỖI VỚI TÌNH YÊU

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc

Chẳng biết bây giờ…anh sống ra sao
Có giống như những ngày nào yếu đuối
Hay giận dỗi làm em già trước tuổi
Để rồi buồn…lại rong ruổi tìm nhau.

Chẳng biết bây giờ….anh sống ra sao
Ngày chia ly…mình lệ trào khóe mắt
Biết không anh…lòng em đau như cắt
Bởi buông vòng tay nắm chặt hôm nao

Chẳng biết bây giờ…anh sống ra sao
Bên người ấy…có khi nào nhớ tới
Ở nơi đây…em vẫn ngồi chờ đợi
Mỗi đêm về buồn vời vợi hay không?

Nói là quên…đó chỉ chút dối lòng
Nói là quên…sao chờ mong gặp lại
Và anh ơi…em hỏi chăng có phải
Yêu thật lòng…mới khờ dại…tim đau?

Chẳng biết bây giờ…anh sống ra sao
Em chỉ muốn gửi một câu chưa nói
Rằng ngày xưa nụ hôn trao quá vội
Phải chăng giờ…nên tạ lỗi tình yêu?

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ trọn vẹn chùm thơ chia tay người yêu cũ, thơ gửi người yêu cũ ngậm ngùi do Pud.edu.vn tổng hợp. Những bài thơ chia tay người yêu ngậm ngùi, xót xa tiễn đưa một cuộc tình không vẹn về với dĩ vãng. Hi vọng, bạn có thêm nhiều phút giây lắng lòng khi chia sẻ cùng chùm thơ tình hay trên đây.