Thơ lục bát nói chung, thơ lục bát ngắn nói riêng là mảng thơ được nhiều bạn đọc yêu thích. Những bài thơ vần vè, ngọt ngào, giàu xúc cảm dễ đi vào lòng người. Nội dung của mảng thơ này cũng khá phong phú: có thơ lục bát ngắn về tình yêu, cuộc sống, về quê hương, đất nước, về thầy cô, mái trường …. Ở chủ đề nào cũng có những bài thơ đặc sắc.Sau đây Pud.edu.vn xin chia sẻ cùng quý bạn đọc top những bài thơ lục bát ngắn “sống” mãi cùng thời gian. Chia sẻ để chọn lấy bài thơ mình yêu thich bạn nhé !

Chọn lọc những bài thơ lục bát ngắn hay nhất

Những bài thơ lục bát sau đây tuy ngắn gọn nhưng dạt dào cảm xúc, sâu lắng từng câu, từng ý tứ của bài thơ. Nếu bạn là người yêu thích sự ngắn gọn, chắc không thể bỏ qua những bài thơ lục bát ngắn hay nhất sau đây.

Nhớ anh

(Phạm Thương Hợp)

Anh ơi …! Non nước là nhà
Ở đâu cũng gọi mặn mà tên anh
Hôm nay trời thẫm màu xanh
Cây đa trút lá trên cành xốn xang

Hình như… Chiều

(Vũ Đan Thành)

Hình như em đấy ngọt ngào
Nhẹ nhàng khe khẽ nép vào cơn mơ
Nào đâu ai biết để chờ
Mà sao lâu thế đến giờ bỗng dưng.

Quê cha

(Nguyễn Cường)

Lòng con
Lặng nỗi buồn quanh
Quê nhà mãi mãi vắng hình bóng cha
Mai này lạc bước quê xa
Ai người mộng mị
Cùng cha quay về…

Điều còn lại

(Trần Bích Hà)

Em cầm nỗi nhớ vừa xanh
Cài lên lộc đắm kết thành nụ thương

Khóc

(Bùi Hùng)
Lời nào đắng nghẹn nơi tim
Cứ rưng rức cứ theo em thế này
Thương bầu bí cũng héo dây
Lá nào lành rách gói ngày nắng lên …

Chuyến Đò Tri Thức

Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng…còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
(Thơ Bằng Lăng Tím)

Em Mãi Khắc Ghi

Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn.
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
(Thơ Trần Văn Nghệ)

Công Ơn Thầy Cô

Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Không màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi siêng năng
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Giáo viên nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
Nhân ngày nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!
(Thơ Trương Văn Thi)

Lời ru con của người yêu cũ

Một thời thân thiết dạo xưa
Người con gái ấy bây giờ ru đây
Tròng trành tiếng gió tiếng mây
Nửa ru bé ngủ, nửa lay gọi lòng.

Mùa thu, thôi đừng về nữa

(Trần Thị Bảo Thư)
Thu rơi vàng suốt kiếp người
Cánh buồm vẫn một dòng trôi sông nhà
Trên tường mắt gạch ngày xa
Đăm đăm vết nứt nhìn ta lặng thầm

Vu lan nhớ mẹ

(Đỗ Chiến Thắng)
Con về nhón ngọn heo may
Nhặt mùa thu nắng lưng gầy mẹ xiêu
Mẹ ơi bìm bịp kêu nhiều
Dòng sông ăm ắp gọi chiều chả thư

Chùm thơ lục bát nổi tiếng ngắn gọn, sâu lắng

Thơ lục bát nổi tiếng là thể thơ được khá nhiều độc giả yêu thích. Vì sao vậy? Vì đây là thể thơ lục bát thường vần vè,niêm luật chặt chẽ,đọc lên thấy trôi chảy,hơn thế lại là thơ tình nên những bài thơ nhuốm vẻ ngọt ngào,lãng mạn,tình tứ riêng có.

Chòng Chành Nỗi Nhớ

Đêm nay nỗi nhớ lại về
Ôi sao nhớ quá tái tê phận hồng
Hỏi anh còn nhớ hay không
Nhờ mây nhắn gió nỗi lòng của tôi

Đêm buồn chiếc bóng đơn côi
Lệ trào rớt xuống mặn môi đâu còn
Thà đừng biết đến thì hơn
Yêu chi để khổ giận hờn cao xanh

Nỗi buồn cứ mãi chòng chành
Nữa thương nữa nhớ trên vành môi son
Tình buồn lòng dạ héo hon
Sầu đâu mấy độ thơ non hoá già

Tình mình như giấc mơ hoa
Hôm nào nồng thắm giờ là đắng cay
Tình mình như bóng mưa mây
Chợt mưa chợt tạnh nơi này nhớ mong.

Sứ Giả Tình Yêu

Bồng bềnh mây nhẹ trôi êm
Buồn lòng tôi đứng bên thềm nhớ thương
Mây ơi bay tới muôn phương
Nhắn lời tôi gửi lời thương tới nàng

Mây bay đừng vội..nhẹ nhàng
Rơi đi vần chữ tình mang nhắn lời
Mây nè..đừng chớ ham chơi
Để người ta đợi giận rơi lệ sầu

Thuộc rồi mây nhớ mấy câu
Ta thương em lắm đêm thâu mộng tình
Hỡi em gái nhỏ duyên xinh
Mây là sứ giả của mình đó nhe.

Lời Tri Ân

(Thơ Thái Yên Sa)

Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.

Nhớ Công Ơn Thầy

(Thơ Nguyễn Văn Chiểu)

Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua.

Ơn Thầy

(Thơ Vũ Hồng Tâm)

Trăm năm Đạo giữ ở đời
Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn
Ơn Thầy khai sáng chữ Nhân
Công Thầy vun đắp bao lần chữ Tâm
Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm
Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày
Chữ Đức Thầy dạy đến nay
Cả luôn chữ Tín mai này lập danh
Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành
Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi
Chữ Hướng làm vốn cuộc đời
Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên
Lời Thầy em vẫn không quên
Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời
Cho dù vật đổi sao rời
Ơn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.

Anh Tìm

Anh tìm chút nắng thu vàng
Mang về sưởi ấm má nàng hây hây
Tìm đâu ngọn gió thơ ngây
Đem về thổi mát vai gầy tóc em

Anh tìm trong giữa màn đêm
Ngôi sao lấp lánh cánh mềm tặng em
Tìm trong nỗi nhớ không tên
Đâu là nhớ nhất đặt lên môi hồng

Tìm trong giá rét mùa đông
Đâu rồi hơi ấm tình nồng hai ta
Để tim yêu mãi hát ca
Cau trầu quyện thắm thiết tha mặn nồng

Tìm trong sợi nắng hừng đông
Tinh khôi ấm áp rực hồng sớm mai
Gom về thắp sáng ngày dài
Chặng đường đôi lứa chung vai gánh gồng

Tìm trong thăm thẳm đáy lòng
Sắt son chung thuỷ mãi vòng tay yêu!

 Em Như Làn Gió 4 Mùa

Em như làn gió mát lành
Mơn man trên mái tóc anh nhẹ nhàng.
Mùa xuân thủ thỉ khẽ khàng
Lời yêu thương…thật dịu dàng ấm êm.

Anh về thao thức từng đêm
Em như làn gió bên thềm đợi anh.
Đêm hè dưới ánh trăng thanh
Ru anh gió hát ngọt lành tiếng yêu.

Em như làn gió trong chiều
Trời xanh bát ngát sáo diều vi vu..!
Em như làn gió mùa thu
Đưa hương hoa sữa biết từ nơi nao?

Em như làn gió hanh hao
Đông về lạnh giá làm xao xuyến lòng.
Trời cao, biển rộng mênh mông
Em làm gió thổi, mây hồng là anh.

Tình yêu gắn kết trung thành
Bên nhau mãi mãi em – anh suốt đời.

Tập thơ lục bát ngắn về quê hương, đất nước dạt dào xúc cảm

Viết về quê hương, đất nước, về nơi “chôn nhau cắt rốn” đã có không ít bài thơ để đời, bất tử cùng thời gian, trong đó có những bài thơ lục bát ngắn hay nhất sau đây.

TUỔI XƯA

Tìm về nắng nhẹ tuổi xưa
Gửi mênh mang nhớ như vừa mới sang
Con đường kia, rộn lúa vàng
Chân giờ ai níu ngược sang cuối chiều

Chênh chao vẽ trộm lời yêu
Cho trời xanh lá cánh diều vút bay
Thả nhung nhớ, để hồn say
Cớ sao gió gọi đọa đày tim nhau

Quyện vôi cho đỏ lá trầu
Mọng tròn môi thắm đợi câu ân tình
Gói đêm tàn , đón bình minh
Trăng lồng thổn thức mơ hình ghép đôi ….

NHẶT CHIỀU 

Nhặt chiều cho nắng nhẹ vơi
Chan vào ánh mắt nửa trời hoang xơ
Gọi trăng ẩn bóng lặng tờ
Đêm trằn trọc thức giấc mơ đón ngày

Tiếng côn trùng, thả hồn say
Búp non trỗi dậy đoạ đày thân xanh
Mảnh mai yếm thắm sao đành
Cứ nhung nhớ mãi năm canh chẳng tròn

Ánh tà ửng má hồng son
Rối tung mảnh ước trên vòm trời cao
Trộn cho hương sớm ngọt ngào
Để làn môi thắm xôn xao nắng về.

Quê hương

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu siêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Yêu lắm quê hương

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong
Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò
Em yêu chao liệng cánh cò
Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm
Em yêu khói bếp vương vương
Xám màu mái lá mấy tầng mây cao
Em yêu mơ ước đủ màu
Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua
Em yêu câu hát ơi à
Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa
Em yêu cánh võng đong đưa
Cánh diều no gió chiều chưa muốn về
Đàn trâu thong thả đường đê
Chon von lá hát vọng về cỏ lau
Trăng lên lốm đốm hạt sao
Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên
Em đi cuối đất cùng miền
Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Tình quê

Tác giả: Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đê
Mục đồng thông thả đi về lưng trâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Một đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người xong việc gọi nhau ra về
Giờ đây đêm cũng đã về
Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sương
Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò bay lạc vào thơ
Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sông
Hình như nó cũng chờ mong một người
Người người rôm rả nói cười
Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc son
Ở nơi thành thị em còn nhớ không
Con đò bến cũ chờ mong
Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

Miền quê

Tác giả: Đức Trung – TĐL

Tôi thầm nhớ một miền quê
Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ
Đồng xanh bay lả cánh cò
Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều
Vi vu gió thổi sáo diều
Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?
Dòng sông, bến nước, con đò
Có người lữ khách bên bờ dừng chân
Xa xa vẳng tiếng chuông ngân
Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim
Tuổi thơ thích chạy trốn tìm
Cây đa giếng nước còn in trăng thề
Xa rồi nhớ mãi miền quê
Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

Quê hương qua lời mẹ kể

Tác giả: Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,
Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.
Bình yên những mái tranh che,
Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,
Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.
Làm trai, chữ hiếu chưa tròn
Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,
Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.
Sông Thu, một thuở thiếu thời,
Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thương
Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.
Sông Thu bên lỡ, bên bồi
Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
Con chưa về lại quê nhà,
Nên đâu biết được, đường xa hay gần?
Lòng con day dứt, băn khoăn
Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.
Bao giờ về lại quê hương
Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?
Sông Thu xanh thẫm một màu
Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.
Bây chừ, Mẹ đã yên nằm
Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà
Đời con rồi cũng sẽ qua,
Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.
Quê hương đẹp tựa vần thơ
Sông Thu với những bến bờ yêu thương.
Dù cho xa cách dặm trường,
Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Những bài thơ lục bát thả thính trai gái bá đạo nhất

Dùng thơ để thả thính, đặc biệt là những bài thơ lục bát vần vè, ngot ngào, lãng mạn sẽ khiến Crush không khỏi xao xuyến, rung động. Sau đây là những bài thơ lục bát thả thính trai gái bá đạo nhất, các bạn có thể tham khảo.

Thả Thính

Thời nay ”thả thính” thế này
Đứa nhìn xấu hoắc mặt mày đến kinh
Đưa vào công nghệ làm xinh
Tô son môi má lung linh như hàn
Hót gơn hoa hậu miễn bàn
Các anh cứ gọi hàng đàn cắn câu
Thế xong quen biết đã lâu
Tỏ tình em chốt một câu ‘”không” chàng?
Tiện đây cũng nhắc mấy nàng
Đàn ông ”Thả thính” lại càng cao tay
Thả là phải thả được ngay
Thả luôn cùng lúc một ngày 5 ao
Đổ rồi không biết hẹn sao
Luân phiên các tối tối nào cũng đi
Nhiều cô nên mệt li bì
Dần dần con cáo đến thì lộ nguyên
Vậy nên Xuân có lời khuyên
Sống sao cho thật đừng huyền hoặc nhau
Cuộc đời nay sướng mai đau
Hãy nên trân quý đời sau mới bền.

Nhắn Anh

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Anh ơi ! Nói nhỏ nghe này
Yêu em thì cố gắng cày nhé anh
Đừng nên chậm chạp bò quanh
Phải cố cày cáy cho nhanh anh àk
Có thế em mới thương nha
Đừng nên bỏ bữa la cà nghe chưa ?
Ngày đêm hăng hái trục bừa
Ruộng nhà tươi tốt mới vừa lòng em
Chớ nên ăn nhậu lèm bèm
Em mà nỗi giận , em bem anh liền
Mang thân dâu thảo vợ hiền
Chớ để em nỗi cơn điên anh àk
Ngày xưa diễm lệ kiêu sa
Cũng vì anh , mới thành ra thế này
Anh đừng thả thính làng phây
Rồi còn la lết đó đây gạ tình
Còn bao nhiêu chuyện bất bình
Thì chớ có trách vô tình không thương
Vẫn mang thân phận má hường
Yêu anh nên khó mà lường được đâu
Anh ơi ! Bỏ thói càu nhàu
Cũng đừng có trách …em nào vô tâm
Vợ chồng nghĩa nặng tình thâm
Chồng mà đổi tính …Vợ bầm như tương
Đồng chồng , đồng vợ thì thương
Cùng nhau cày xới ruộng nương tươi màu
Vợ chồng ân ái ngọt ngào
Cửa nhà đầm ấm ..dạt dào yêu thương.

Lời Khuyên

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Ớt nào mà ớt không cay
Gái nào mà gái không hay ghen chồng
Xin anh một dạ một lòng
Luôn luôn chung thủy mãi không đổi dời
Hãy thôi cái tính lả lơi
Tối ngày thả thính buông lời tình si
Bây giờ anh hãy bỏ đi
Đừng nên bay bướm có gì khổ em.
Đừng để em phải khổ thêm
Hãy suy nghĩ lại..ấm êm gia đình
Đừng để em phải một mình
Rồi buồn rồi tủi…gia đình mất vui.

Về Với Thái Bình

Tác giả: Thiên Ân VỀ VỚI THÁI BÌNH
Ngày anh về với Thái Bình
“ Bài ca năm tấn” còn in dáng chiều
Đồng Châu bãi biển thương yêu
Cát ôm gót ngọc nói điều chi đây?
Cồn Vành từ độ thu gầy
Tắm mình dưới nắng phơi bày cười duyên
Cồn Đen mới lạ ,trinh nguyên
Ngực tròn thiếu nữ dịu êm ru hời
Tiên La kẻ khóc ,người cười
Ngôi đền kiến trúc đẹp lời thi nhân
Đồng Bằng thờ cúng nhà Trần
Trò chơi thâm thúy níu chân bóng tà
Làng mang vẻ đẹp quê nhà
Khu vườn Bách Thuận nở hoa ân tình
Làng nghề chạm bạc tạo hình
Làng nghề thêu dệt lặng thinh không lời
Dệt khăn ,dệt vải…trăng ngời
Lại thêm dệt chiếu cho đời sắc tươi
Món ăn e ấp môi cười
Bún bung,bún nghệ… ai mời anh đây?
Quỳnh Côi canh cá ngọt say
Ổi Bo lắm mộng hương bay ngập ngừng
Thái Bình nhốt mắt người dưng
Trái tim thả thính lưng chừng đồi hoang

Trúng Số

Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trả anh năm ngàn.

Không Đề

Chú cuội ngồi gốc cây đa
Nửa đêm ngồi cạnh hằng nga sờ đùi
Hằng nga chẳng nói chẳng la
Chú cuội được thể sờ ba bốn lần
Chú cuội tẩn mẩn tần ngần
Hằng nga thét quát cái thằng đần kia
Có thế mà mày đã phê
Lên cao tý nữa còn phê gấp 10

Không Đề

Đàn ông như phân bông hoa
Đàn bà nó hái xong là nó chơi
Nó chơi tan nát cuộc đời
Xong rồi nó bỏ bơi vơi giữa dòng
Nhiều khi vừa mới chơi xong
Nó còn đăng clip làm lòng tổn thương
Đời trai hoa dại ven đường
Tìm đâu bầu ngực mà nương tựa vào.

Những bài thơ lục bát về mẹ ngắn gọn

Như các bạn đã biết,đặc điểm của thơ lục bát thường có niêm luật chặt chẽ,bằng trắc nghiêm ngặt nên mỗi câu thơ thường trôi chảy,mượt mà. Thơ viết về mẹ,viết bằng cả trái tim,lòng biết ơn chân thành của người con nên càng dạt dào cảm xúc hơn.

Những bài thơ lục bát về mẹ sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần ý nghĩa,sâu lắng. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !

Lục Bát Về Mẹ

Thơ: Phan Hạnh

Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui

Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành

Mẹ cười hoa nở tươi xanh
Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu
Cho dù cuộc sống liêu xiêu
Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu

Vững tay vượt sóng bể dâu
Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng
Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng
Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.

Mẹ Như Biển Trời Bao La

Thơ: Hoài Thương

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

Ai đi tìm kiếm lợi danh
Mẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho con
Một đời lội suối trèo non
Miễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.

Nhận về mình hết đắng cay
Dãi dầu khuya sớm bàn tay chai sần
Ngày mưa tất tả chợ gần
Nắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.

Con lớn khôn, tuổi mẹ già
Nhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!
Mẹ giờ bấc lụn ,đèn lu
Ngóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi

Tháng bảy về, lá vàng rơi
Đây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoa
Con chiều nay, trở lại nhà
Lòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!

Thức Giấc Nửa Đêm

Chập chờn thức giấc nửa khuya,
Tưởng hình bóng Mạ như vừa thoáng qua.
Áo dài nối vạt phất phơ !
Con theo níu lấy gió đưa mất rồi.
Đâu đây thoang thoảng giọng cười,
Thân thương biết mấy, suốt đời không quên.
Chung quanh khung cảnh lặng yên,
Mùi hương dạ lý trước hiên quyện vào.
Làm con nhớ lại năm nao !
Lời thơ Mạ kể, thuộc làu Cúc Hoa.*
Giọng trầm thổn thức, xót xa,
Cuộc đời nhân vật thật thà gian nan.
Mạ ơi ! Cuộc sống cơ hàn,
Mà tình mẫu tử đầy tràn niềm thương.
Chiến tranh rực lửa quê hương,
Mạ không còn nữa mảnh vườn tan hoang.
Lớn lên khoảnh khắc võ vàng,

Chúng con lạc lõng làm dân xứ người.
Đêm nay mất ngủ, đắng môi,
Để dòng kỷ niệm một thời diễn ra…
Những ngày thơ ấu an hòa,
Quẩn quanh theo Mạ vào ra không rời !
Bao nhiêu chuyện cũ bỏ rồi,
Chỉ còn bóng Mạ sáng hoài trong tim.

Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

Ký Ức Lời Ru

Thơ: Ho Nhu

Tôi về tìm lại lời ru
Mẹ ca thuở trước để bù tuổi thơ
Con cò, con vạc ngu ngơ
Cành mềm cũng đậu để mờ lộn ao

Lời ru êm dịu ngọt ngào
Vọng theo tôi mãi tiếng rao “bà còng”
“Bà đi qua quảng đường cong”…
“Cái tô, cái tép” thật lòng hảo tâm

Gặp người con gái xứng tầm
Chọn nơi tra hạt ươm mầm gieo cây
Thế rồi chờ đợi tháng ngày
Trúc mai hợp phận nắm tay lên thuyền

Phận em là gái thuyền quyên
Cầu mong thắm đượm hợp duyên anh hùng
Trúc mai muốn hợp tương phùng
Lời ru của mẹ muốn chung lối về

Nhưng rồi cách trở sơn khê
Đâu còn lời hẹn thóc thề đã trao
Đâu còn câu hát ngọt ngào
Chuyện tình hai ngã mãi vào giấc mơ.

Với tuyển tâp những bài thơ lục bát ngắn sau đây, hi vọng bạn đã có thêm nhiều xúc cảm khó phai và sưu tầm thêm cho mình những bài thơ lục bát hay nhất. Đừng quên chia sẻ để đông đảo bạn bè cùng cảm nhận bạn nhé ! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết !!!