Thơ về đời trai phong trần hay nhất
Thơ về đời trai nghèo có lẽ là chùm thơ làm con người ta thấy xót xa nhất. Bởi cuộc sống này quá vất vả và quyền lực của đồng tiền đang chi phối một cách mạnh mẽ. Đời trai nghèo sẽ mất mát nhiều thứ, đó có thể là không chăm lo được cho gia đình và những người mà mình yêu thương hay đơn giản phải vất vả hơn trong cuộc sống này.
Đời trai nghèo – Hoàng Quỳnh
Một thân rong ruổi đôi năm có tháng
Trong lòng vẫn nặng một nỗi niềm
Mong cha sức khoẻ đội sóng dữ
Mong mẹ an vui chốn quê nhà
Còn ta cứ mặc mà bước tiếp
Trí nuôi dẫu khó vẫn muốn thành.
Đời trai – Trần Thế
Biết ra đi là gió bụi phong trần
Chánh sao khỏi dòng đời sô đẩy
Đời không cát bụi đời không phải
Chí chẳng giang hồ chí chẳng trai
Tôi muốn luyện tôi trong cát bụi
Luyện tôi trong cát bụi cuôc đời
Cảm xúc – Bạch Trường Phong
“Đời trai phiêu bạt chốn trần gian.
Còn thấy trong ta lắm phũ phàng
Còn chút công danh lòng vương nợ
Còn chút ân tình với hồng nhan.
Vẫn khắc trong tim nghìn cân nặng
Công đức vạn niên đấng sinh thành
Ngày mai lối đời muôn ngã rẽ
Sống, thác về đâu kiếp đã mang.”
Đời lãng tử
Hiệp khách giang hồ muôn vạn hướng
Nào đâu dám mộng hoài mơ tưởng
Đôi lần gặp gỡ để sầu vương
Một phút quen nhau hồn lỡ vướng
Xót dạ duyên tình khắp nẻo đường
Đau lòng ái ngọt chưa từng hưởng.
Đời trai lãng tử lắm phong sương
Cuộc sống trầm luân còn vất vưởng.
Ngậm ngùi – Hoàng Hiện
Lênh đênh xuôi ngược chí đời trai
Sương gió phong ba suốt chặng dài
Chân buồn nghiêng bóng vầng trăng khuyết
Đường xưa lối cũ thiếu hương lài
Ngậm ngùi nhẹ bước chiều xuân ấy
Biển vắng đìu hiu nhớ trang đài
Hẹn ngày tái ngộ duyên nồng thắm
Nụ hoa chớm nở tóc mai cài
Lòng vui hoan hỉ bao điều ước
Mặc cho gian khó vẫn miệt mài
Mồ hôi vã đổ sờn vai áo
Khắc khoải mong chờ ở tương lai
Khát vọng giản đơn tưởng chừng dễ
Cứ ngỡ nên đôi thật bi hài
Bao năm dưỡng mộng nay người bạc
Theo chồng quay gót phụ tình ai
Nó – Trình Bắp
Nó kệ trời nắng, mặc trời mưa.
Mặc đời coi nó, là kẻ thừa.
Mặc cho đói no, vài ba bữa.
Nhưng nào nó để, đời đẩy đưa.
Hỏi ai có được, bằng nó chưa.
Làm điều mình thích, mặc nắng mưa.
Gian truân đời trai là ngưỡng cửa,
Thoả lòng nó bước mặc qua chưa?
Tấm lòng người quân nhân
Đời trai chí lớn ngẩng cao đầu
Đứng giữa bao trùm cảnh bể dâu
Vững trí bền gan nào sợ hãi
Lòng trung hiếu nghĩa vẫn nguyên bầu
Trăm đời chiến sĩ máu pha sương
Cũng vẫn hiên ngang ở chiến trường
Tất dạ hùng anh hoài tiến bước
Non gìn nước giữ ngập tình thương
Ngàn năm chữ nghĩa rạng xinh ngời
Lính đảo neo mình chốn biển khơi
Ước nguyện quê hương tròn no ấm
Miên man hạnh phúc phủ mây trời
Êm đềm rộng mở tấm lòng chân
Khát vọng muôn nơi thoát khổ bần
Tổ Quốc trăm năm còn đẹp mãi
Yên bình thỏa nguyện ý quân nhân.
Bằng lăng tím – Nguyễn Thái
Hoa bằng lăng tím tương tư
Ép vào trang giấy viết thơ gởi nàng
Bằng lăng hoa nở rồi tàn
Xuân qua thu lại mong nàng hồi âm
Thời gian thấm thoát mười năm
Đời trai xuôi ngược thăng trầm bốn phương
Mười năm xa cách mái trường
Cây bằng lăng tím bên đường năm xưa
Có còn che nắng che mưa?
Cho Em dệt mộng buổi trưa nắng hè
Xanh xanh rợp bóng tàn che
Con bươm bướm đậu nàng ve kêu sầu
Người xưa giờ ở nơi đâu?
Hoa tim tím nở duyên đầu khó phai
Bằng lăng hoa nhớ thương ai?
Riêng tôi vẫn nhớ thương hoài người xưa
Thơ về đời trai nghèo chất chứa tâm trạng
Những bài thơ về đời trai nghèo được khá nhiều bạn trẻ lăn lùng, chia sẻ. Mỗi bài thơ là tiếng lòng thổn thức của các đấng mày râu khi phải chịu phận nghèo. Hãy chia sẻ bạn nhé ! Biết đâu bạn lại tìm thấy nỗi lòng mình qua những vần thơ hay này.
Lối rẽ cuộc đời
Bên lề cuộc sống kẻ tha hương
Lối rẽ là đâu cuối đoạn đường
Lặng lẽ bao ngày xuôi bến nhớ
Âm thầm những buổi ngược dòng thươngTình đen vội bỏ niềm say đắm
Số bạc thời ôm nỗi chán chường
Vị đắng mùi cay đời nếm trải
Ưu phiền muốn giải lại càng vương
Vẫn nợ cuộc đời
Nụ cười vẫn nở trên môi
Ẩn trong nổi nhớ đơn côi tình buồn
Đường đi phía trước-về nguồn
Ta còn u uẩn nổi buồn riêng mang.
Cuộc đời
Có những người một mạch bước qua ta
Dù trước kia từng xem nhau quan trọng
Có những người từng dựa nhau để sống
Nhưng hôm nay đã xa cách mất rồiCó những người đã từng thốt trên môi
Hạnh phúc là đây nên đừng đi đâu cả
Dù cuộc đời đôi khi còn vất vả
Nhưng hãy nắm tay để bước tiếp tháng ngàyCó những người vốn vay-nợ, nợ vay
Chẳng phải yêu thương mà là lời nói dối
Có những người suốt cả đời trăn trối
Tìm cách biện minh cho những việc mình làm.Có những người đi hết đời không cam
Chẳng hiểu tại sao họ lại làm như thế
Có những người vốn đơn thuần đến thể
Chỉ nghĩ họ thôi dù mọi thứ thế nào.
Ai rồi cũng phải chết
Cứ vui đừng buồn nghĩ suy
Ai rồi cũng phải ra đi vĩnh viễn
Ta cười người khóc đưa tiễn
Cuộc đời như cuốn từ điển đã hết
Đó là trang cuối đoạn kết
Hết kiếp tới số phải chết mà thôi
Dù đời bạc bẽo như vôi
Dù đời gắn kiếp bèo trôi suốt đời
Ta đừng hờn trách ông trời
Mà hãy sống vui hết đời tạo hóa
Duyên lỡ
Lặng lẽ sầu thương biển ái tàn
Tâm hồn lạnh lẽo với trần gian
Chia dòng mộng hẩm thân buồn chán
Ghép mảnh duyên bèo phận tủi than
Hạnh phúc chia lìa chìm tiếng hát
Tình yêu rạn vỡ lạc phách đàn
Nhưng đời bạc bẽo mong nào đến
Muốn được bình an ước cũng tan.
Xót xa
Cuộc đời số phận rủi may
Nào ai có muốn đọa đày xác thân
Sinh ra ở cõi dương trần
Nhưng sao bất hạnh lại phần cho tôiĐời như nước chảy bèo trôi
Lang thang khổ cực bao lời đắng cay
Xin ăn từng bữa qua ngày
Xót xa số kiếp đời này hẩm hiu…!!!
Cuộc đời
Cuộc đời như buổi chợ chiều
Đời người tan hợp dập dìu mây bay
Yêu thương tay nắm lấy tay
Đừng vì cuộc sống, đổi thay chính mình.Cuộc đời quý nhất chữ tình
Vui buồn vẫn sống như mình hôm nay
Dù đời luôn đổi luôn thay
Giữ tâm chánh niệm thẳng ngay giữa đời.Thế gian cần lắm tình người
Sẻ chia nhân ái nụ cười thơ ngây
Đạo Đời chân lý xưa nay
Chung tay bồi đắp dựng xây cuộc đời.
Một cuộc đời bất hạnh
Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước
Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi
Chỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầy
Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khátNhững khát khao tầm thường vẫn là mất mác
Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời
Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người
Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng
Có ai làm rớt trong rung động của trái tim
Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm
Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…
Đời hư thực
Bình minh nơi xứ lạ xa quê
Màu hồng tím mờ mờ hư ảo
Đời là giấc mộng dài mơ dạo
Để một ngày về cõi hư vô…Mặt trời lên cảnh hiện đời phô…
Bóng thời gian vào mồ dĩ vãng
Tình, cơm áo gạo tiền…bảng lảng
Đời vẫn còn hơi thở trần gian…
Một cuộc đời
Đời người như ngọn gió thu
Thoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trời
Sớm mai sương đọng hoa cười
Nắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưaChiều tàn xối xả cơn mưa
Đêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầu
Heo may vội vã canh thâu
Chập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồngHiên nhà lành lạnh gió đông
Rít bên khe cửa, se lòng hắt hiu…..
Một đời sống để thương yêu
Tránh gây phiền phức, làm điều không hayCho dù nhanh chậm tháng ngày
Ra đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàng
Xác thân rồi cũng sẽ tan
Người trần không trách, không bàn về ta.
Thơ về đời trai xa xứ lắm lúc cô đơn, buồn bã
Những chàng trai xa xứ luôn mang trong mình một nỗi niềm rất riêng. Chính điều đó cũng đã làm cho các bài thơ về đời trai xa xứ cũng mang sự xót thương. Đó là cảm giác xa nhà, xa người thân của mình. Hay vào những ngày lễ ai cũng có đôi có cặp chỉ riêng mình cô đơn lẻ loi, ấy là lúc cái vỏ bọc mạnh mẽ ở bề ngoài không thể nào che dấu được những xót xa.
Nhớ quê – Phục Hưng
quên hết ngày tháng nhọc nhằn
quên đi uất hận biển đời nổi trôi
ngày dài gom góp sầu bi
đêm về ôm ấp tiếng cười không vui
đời trai phiêu bạt 4 phương
mượn đời làm quán trọ nghĩ ngơi qua đường
tương lai xa tít trân trời
nào ngờ ta lại bước qua mất rồi
sương đêm ướt lạnh đôi vai
nhớ quê nhớ mẹ nhớ anh em mình
nhớ cha sớm tối nhọc nhằn
nhớ bà chị gái thân gầy khô
nhớ nhiều lắm nhưng vô tình cảm súc
để vươn lên đất khách quê người
để làm lại cuộc đời ta lãng phí
sống thật lòng mình với đúng là phục hưng
Nói với trăng
Dòng sông trôi lặng lẽ
Tình anh chớm trưa hè
Chung trường em có nghỉ
Tới ngày ta chia ly?
Bao năm dài cách biệt
Đường xưa không lối về
Đời trai mây phiêu bạt
Mơ đến ngày cố quy
Anh bây giờ có thể
Tóc phai Thu mấy mùa
Em bây giờ dáng nhỏ
Trăng có gầy hơn xưa
Tim sao còn vụn vỡ
Mắt sao còn đong đưa
Mai vào trong ký ức
Nhớ mãi đời như mưa…
Đành phải đi thôi
Có con chim sâu bé
Trên nhành trúc gọi bầy
Tiếng buồn như tiếng mẹ
Tiễn con đi chiều nay
Quê hương mùa nắng hạn
Rủ gió sang gọi mời
Nhưng đời trai phiêu lãng
Đành đi thôi mẹ ơi!
Khu vườn nhà yên ả
Quen hơi từ độ nào
Còn bay trong khóm lá
Mùi mít chín ngọt ngào
Biết mẹ hiền muốn hỏi
Lời hẹn ngày quay về
Làm sao con dám nói
Bạt ngàn nẻo sơn khê
Gửi thương trên tóc bạc
Cho mai đời còn xanh
Tuổi vàng trên cánh hạc
Hát mùa quê an lành
Chờ – Nguyễn Tấn Hưng
Có nỗi nhớ nào dài hơn
Nghìn thư đi không trở lại
Và nỗi nhớ này của anh
Một đời trai ngoài biên ải
Có niềm thương nào lớn hơn
Tình yêu chắp cánh vừa bay
Và niềm thương này của anh
Khắc khoải cho em từng ngày
Có hình bóng nào đẹp hơn
Người tình ấp ủ vòng tay
Và em yêu này em hỡi
Sao nỡ bắt anh chờ hoài
Anh sẽ về thôi – Phạm Thái Vinh
Do nhiều gánh nặng của đời trai
Suốt nửa dòng trôi vẫn mệt nhoài
Nghiệp nước chưa tròn đêm giã cảnh..
Công nhà chửa trọn sáng ghồng vai
Cùng bao sự khổ loang quầng mắt
Cả những phiền đau nhuộm gót hài
Nhớ tuổi trăng vàng ươm ngõ hẹn
Ta nàng sống vẹn cõi bồng lai
Tháng 3
Chừng mấy năm rồi? Ôi Tháng Ba!
Áo cơm quên cả nhịp ghi-ta
Còn đâu mềm mại thời xuân trẻ
Bàn tay luyến phím ấy nua già
Mộng tưởng hôm nào đã vụt qua
Đời trai rong ruổi khắp phương xa
Tháng Ba ngân láy vài âm hưởng
Tâm tư tiếng hát vọng Quê nhà!
Mùa sen nở đã xa – Thiên Ân
Đóa sen mùa này vẫn nở
Có còn ngan ngát hương say?
Có còn ôm chân mây gió?
Anh đi biền biệt đời trai
Cá ơi có còn đớp móng
Bơi theo con nước lớn ròng
Ngày ta và em say sóng
Tương tư thức ngủ nhớ mong
Thẹn thùng nhìn nhau bối rối
Con tim lí lẽ tuyệt vời
Nào nhờ ông mai bà mối?
Thế là kết mô đen thôi!
Anh xa mùa sen năm ấy!
Lãng quên mấy khúc hẹn hò?
Đống thư tình yêu đốt cháy
Đêm lạnh góc trời bơ vơ
Tình yêu nhịp cầu đã gãy
Sang sông ai chẳng lụy đò?
Mái chèo trông vời ngần ngại
Rụng rời điểm nhấn so đo
Xa rồi thôi đừng luyến tiếc
Mặc em sớm nắng chiều mưa
Một mình ca bài li biệt
Bàng hoàng chuyện cổ tích xưa
Rừng xót xa ru – Nguyên Thạch
Từ dạo bảy lăm, gót giặc về
Dẫm nát non sông
Dẫm nát quê
Biền biệt thê lương
Vàng thương nhớ
Đời trai vẫn nợ một câu thề!.
Tôi ở phương xa, góc trời xa
Chiều thu u uẩn
Nhớ quê nhà
Thương quá người em
Từ ly biệt
Ba mấy năm trôi, em cũng già.
Tôi mãi bên trời
Vọng cố hương
Chưa phai mờ nhạt dáng người thương
Mắt ấy ngày xưa, màu mắt biếc
Dõi mãi tình xa
Ở cuối đường.
Bao giờ trở lại ươm hương nụ?
Cho dẫu vườn xưa đất bạc màu!
Bao giờ ấm nụ hôn ngày cũ?
Từ dạo giặc về
Lạc mất nhau.
Thôi lỡ rồi em
Lỡ một đời
Vàng thu lá đổ
Lệ thu rơi
Rừng xót xa ru
Lời vô vọng
Nuối tiếc khôn nguôi…
Tiếc một đời.
Xa nhà
Tôi đây đang phận xa nhà
Làm thân lãng tử la cà rong chơi
Sống sao cho thật thảnh thơi
Xem đời là cuộc dạo chơi sơn hà
Phiêu du cùng ánh trăn tà
Ái tình vương vãi bao la đất trời
Tung hoành phiêu bạt khắp nơi
Thỏa lòng khát vọng 1 thời trẻ trai
Trên đây là những vần thơ về đời trai hay mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Hy vọng thông qua những bài thơ này bạn sẽ phần nào tìm thấy được hình dáng của mình trong đó. Dẫu vất vả hay nhiều lo toan cũng mong bạn luôn mạnh mẽ để vượt qua và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống này.