Thơ tình về biển lãng mạn
Thơ tình về biển vốn đã là một đề tài rất gần gũi và lãng mạn. Biển gợi nhớ những những niềm vui, nỗi buồn trong tình yêu. Từng cơn sóng biển cuốn vào bờ tựa những từng dòng kỉ niệm ùa về. Biển như một biểu tượng quen thuộc của tình yêu, là nguồn cảm xúc vĩnh cửu dành cho những thi sĩ. Với người nghệ sĩ, biển có thể coi là nguồn cảm hứng vô tận. Biển khơi dậy những ý tưởng, những cảm xúc trong tâm hồn.
Biển
(Xuân Diệu)
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê …Bờ đẹp đẽ cát vàng
— Thoai thoải hàng thông đứng —
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng …Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãiĐã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt …Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêmAnh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi !
Biển Và Em
Em và biển tình yêu anh rộng mở
Biển trong hồn em mãi ở tim anh
Anh là cát ôm đậm dấu chân thanh
Sóng triều vỗ, dạt dào nhanh vội xoá…Dã tràng khóc ngẩn ngơ trong hang đá
Em mắt buồn vô cớ đã giận anh
Hoàng hôn về hiu quạnh bóng trời xanh
Ngày Phụ Nữ hồn mong manh mắt nhớ…Sương xuống thấp sóng rì rào tan vỡ
Tiếng ai cười con tim nở phiêu bồng
Tít mù khơi anh gọi tiếng thinh không
Chỉ có gió chỉ mênh mông sóng vỗ….Giọt sầu nặng rơi đây và rớt đó
Bao thương yêu anh gởi gió sóng chiều
Ngát xanh xao gió lộng vuốt cánh diều
Bao la biển em chịu nhiều thua thiệt…
(Hồng Dương)
Chuyện Tình Biển Và Sóng
(Trần Ngọc Tuấn)
Có một lần biển và sóng yêu nhau,
Người ta bảo biển là tình đầu của sóng.
Sóng dữ dội vỡ bờ cát trưa nóng bỏng,
Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.Có một lần sóng nông nổi đi xa,
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển.
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn,
Nên đành rằng hò hẹn với vầng trăng.Sóng trở về thế là biển ăn năn,
Sóng đâu nợ để biển xanh kia vô tội.
Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối,
Và bỏ đi kể từ đó không về.Có một lần anh đã kể em nghe.
Chuyện tình yêu của chúng mình vốn không đơn giản,
Anh phiêu lưu còn em thì lãng mạn,
Và thời gian hò hẹn cũng mong manh.Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
Còn biển kia vẫn xanh màu huyền bí?
Không phải đâu em biển kia không chung thủy,
Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.Anh dắt em giữa biển nghìn trùng,
Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng.
Dẫu không phải tình đầu em trong trắng,
Chỉ mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa!
Tình Anh
(Huỳnh Minh Nhật)
Tình anh như con sóng xô bờ
Có khi nào nhẹ nhàng bên giọt nắng
Biển có bao giờ bình yên phẳng lặng
Cho tình em yên ắng nỗi yêu anhChiều nay buồn bờ cát trắng trời xanh
Ánh trăng lên ngọn hải đăng quên sáng
Lật từng trang kỷ niệm buồn lai láng
Đã một thời ngày tháng nhớ mong emVẫn còn đây những ký ức êm đềm
Vẫn còn đây một trời đầy thương nhớ
Hãy nghe sóng một lần nức nở
Cho tình yêu than thở… một lần thôi!
Tình Con Sóng
(Huỳnh Minh Nhật)
Đã bao lần anh muốn nói lời yêu
Nhưng anh biết tình anh là con sóng
Cứ trôi mãi phương trời không hi vọng
Và những ngày dài đòng đõng gió mưaAnh đã bao giờ sợ mất em chưa?
Em hỏi anh trên dòng người thưa vắng
Sóng ngàn năm vẫn ru bờ thầm lặng
Nhưng muôn đời có yên ắng bên nhau?Anh chỉ đến với những lúc triều mau
Và gió ngàn đưa anh lên bờ cát
Nhưng khoảnh khắc, chưa đậm tình đã nhạt
Anh lại về với sóng gió trùng dươngAnh và em cùng chung bước trên đường
Nhưng sao thấy lòng mình cô đơn quá
Phải chăng ta là hai người xa lạ
Tưởng thuộc về nhưng mãi vẫn còn xa
Thì Thầm Cùng Biển
Thơ Phan Thu Hà
Biển quê mình đẹp lắm phải không anh
Nước biếc xanh bờ cát ngời trong nắng
Gió dịu dàng lời tự tình sâu lắng
Vẫn là biển quê mình….biển của ngày xưaBao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng mưa
Cuộc đời thăng trầm trải qua nhiều giông tố
Xuôi ngược dòng đời theo hai chiều phận số
Có phút nào nguôi nhớ biển quê hươngBiển của chúng mình quá đỗi yêu thương
Vẫn xanh trong như ngày nào anh nhỉ
Vị muối mặn hay mối tình chung thủy
Không nói thành lời nên biển cứ thẳm sâuEm có bao giờ không yêu biển đâu
Đứng trước biển vẫn thấy mình nhỏ bé
Bởi tình biển muôn đời vẫn thế
Có phút nào ngừng lặng nhịp sóng xôEm lại về cùng những kỷ niệm xưa
Thì thầm cùng anh hay thì thầm cùng biển
Chiều hoàng hôn nhuộm em đến tím
Sóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêngTình yêu này và nỗi nhớ rất riêng
Lời trái tim – lời thì thầm cùng biển
Sẽ theo em trong hành trang kỷ niệm
Nhớ mãi một ngày
Cùng với biển và anh
Thuyền Đi Đâu,Về Đâu
Thơ Phạm Hùng
Thuyền yêu Bến bởi nàng luôn êm dịu
Ôm ấp Thuyền sau mỗi chuyến ra khơi
Thuyền hào nhoáng, những cánh buồm thắm đỏ
Đi đến đâu… cũng thường được đón mời.Có một bữa Thuyền đi không trở lại
Bến u sầu… trông ngóng mỗi hoàng hôn
Biển thấy thế liền buông lời tán tỉnh
Sóng hát ca, mong nàng hết nỗi buồn.Bến thầm lặng, chờ cánh buồm yêu dấu
Mặc Biển kia ve vãn suốt đêm ngày
Thuyền lãng tử lạc chốn nào neo đậu?
Nơi quê nhà… sóng vẫn ngỏ lời say.Bến chung thủy chẳng khi nào nghiêng ngả
Dù đôi khi… Biển giận dữ thét gào
Thuyền cứ thế mải phiêu bồng xứ lạ
Sóng kể hoài, Bến thấy dạ… nao nao!Rồi một buổi Thuyền quay về chốn cũ
Mang thân tàn, xơ xác cánh buồm xưa
Bến âu yếm… ru Thuyền say giấc ngủ
Bỏ ngoài tai, Biển kể chuyện… như thừa.Là thế đó đã bao đời vẫn vậy
Bến chung tình dù Biển có vuốt ve
Thuyền có lỗi, nàng lẽ nào không thấy
Bến bao dung… dẫu phai nhạt xuân thì!
Gió Xua Sóng Bạc Đầu
Tác giả: Sơn Hồng
Gió xua sóng biển bạc đầu
Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư
Hướng lòng trôi nổi vô hư
Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềmTrùng khơi trải rộng khó tìm
Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu
Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu
Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêmVết tình in đậm vào tim
Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời
Thả hồn theo gió xa xôi
Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tìnhNgờ đâu giông tố gập ghềnh
Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi
Người về chốn ấy xa xôi
Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…
Thơ tình về biển buồn cô đơn
Những áng thơ tình về biển được ví như biển cả, dài rộng, thênh thang, bao là vã lãng mạn. Cũng có nỗi nhớ, nỗi buồn, cũng có giông tố, cũng có giận hờn, nhưng liệu có mãi mãi và trường tồn như biển. Sau đây là những bài thơ hay về biển thể hiện nỗi nhớ da diết. Mời các bạn chia sẻ!
Biển Vô Tình…
Thơ: Lê Khánh
Biển là ai .. sao vô tình đến thế
Sóng là ai.. mà cứ mãi dập dìu
Cát là ai.. mà sao cứ buồn hiu
Ta là ai.. mà mỗi chiều nhớ biển..?Cái khoảng cách mà chúng ta đang đến
Một chút thôi, nhưng xa tít mù khơi
Em xích lại, hay là anh xích lai
Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?Nếu lỡ hẹn chỉ còn sóng lăn tăn
Cứ xô vào rồi lại rời xa mãi
Ta cũng thế mỗi buổi chiều trở lại
Chỉ u hoài… như cát mãi.. thế thôi..!
Em Về Với Biển
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Em sẽ về để ngắm biển hoàng hôn
Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát
Nhạc phi lao..rì rào buông tiếng hát
Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ…
Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức
Biển và anh..vẫn mãi trong tiềm thức
In vào lòng..như một bức tranh thêu.Em sẽ về..để cùng anh những chiều
Tựa vào nhau tim yêu từng nhịp hát
Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc
Nhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoangEm sẽ về ta dạo lại bản đàn
Hoà cùng biển hát tình ca dạ khúc
Mình bên nhau lục tìm trong kí ức !
Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.Em sẽ về..và cùng anh kề bên…
Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biển
Anh sẽ đón em..như ngày đưa tiển
Tim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!
Chỉ Yêu Mình Anh
Thơ: Thanh Tâm
Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn
Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông
Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng
Là anh đó chất chồng bao nhung nhớChỉ anh đến làm tim em lầm lỡ
Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương
Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương
Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thứcDấu yêu hỡi xin anh đừng có bực
Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô
Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ
Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắmBạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm
Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh
Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành
Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .Thầm ao ước em sẽ luôn được ở
Ở trong đời trong những giấc mơ anh
Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành
Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .
Biển Gọi
Thơ: Oải Hương
Em về đây nghe sóng
Sóng hát lời yêu thương
Vỗ về bờ cát trắng
Bình yên đón triều cườngEm về đây nghe gió
Dệt trăm ngàn nhớ nhung
Nụ hôn ươm vàng nắng
Ngọt trao giấc mơ hườngEm về giữa chiều buông
Thì thầm lời biến gọi
Bao niềm riêng người hỡi
Gửi con sóng đầy vơi.
Biển & Sóng Tình Anh ..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anh
Hàng phi lao trong lành làn gió mới
Phượng hồng kia cũng gật chào bước tới
Kết vần thơ..với duyên nợ giao hòaEm về đây cùng biển hát lời ca
Rì rào sóng nhưng mặn mà êm ái
Hẹn với biển hạ này em trở lại…
Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờHằng trở về tìm họa lại vần thơ..
Lâu đài cát hồn mơ về biển mặn
Đêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắng
Nhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngàoSóng triều ơi..có ôm nỗi khát khao
Dù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớ
Biển trào dâng hòa vào dòng hơi thở
Tiếng ve ngân trên lối nhỏ đợi chờBiển đêm này ôm trọn vầng trăng mơ
Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng
Hồn buâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng
Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào..
Đôi Mắt Biển
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển
Một thoáng cười như một thoáng bình yên
Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng
Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyềnTôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi
Rơi trong lòng con tim nhỏ em tôi
Như mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh
Em giấu chi một thuở đã xa rồiTôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển
Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương
Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương
Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹLời xin lỗi, gửi dùm tôi, gió nhé!
Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em
Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm
Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…
Hồn Biển
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động
Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu
Ta mơ màng sương mờ ảo mộng
Kiếm tìm gì một cánh hải âu?Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt
Tắm lòng trăng mây gió phủ phê
Biển vỡ òa mối tình say khướt
Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuêCâu tạ từ hãy còn bối rối
Hà cớ gì gắng phải quên đi?
Biển bình yên lòng ôm bão nổi
Chút yêu đương đau đớn là gì?Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ
Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô?
Chân ta bước dặm trường mỏi rũ
Đưa hồn vào một cõi hư vô!
Biển Đợi Chờ
Tác giả: Phú Sĩ
Anh có về nơi ấy biển chờ mong
Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng
Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng
Bến đợi chờ năm tháng bóng người xaAnh có về nghe biển hát tình ca
Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ
Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở
Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quêAnh có về nghe lòng biển xuyến xao
Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi
Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi
Bước người xa vời vợi hãy đừng quênAnh có về nhìn biển hát mông mênh
Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố
Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ
Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!
Đừng Trách Biển Nhé Anh
Thơ: Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóng
Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi
Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi
Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãiĐừng trách biển sao phai rồi thương nhớ
Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ
Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ
Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặngChỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng
Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi
Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi
Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợiBiển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ
Bởi thương em con sóng thủy triều vơi
Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở
Vỗ về em đêm thao thức đợi chờĐừng trách biển đã yêu là thương nhớ
Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ
Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ
Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
Trên đây là những bài thơ tình về biển do PUD mới cập nhật. Những áng thơ tình yêu về biển tuyệt đẹp cũng như không kém phần lãng mạn và bay bổng. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những áng thơ tình lãng mạn về biển rất hay này. Chúc các bạn có những phút giây thật đẹp bên những áng thơ tình vô cùng lãng mạn và ngập tràn cảm xúc trên đây !