Những bài thơ chán đời chế độc đáo nhất
Cuộc sống vốn chứa đựng đầy rẫy nhưng bất an lo lắng và nhiều muộn phiền. Cũng từ đó con người ta cũng dễ cảm thấy chán nản hơn. Tuy nhiên với chùm thơ chán đời chế sẽ mang đến cho bạn những cung bậc cảm xúc rất riêng và nhiều tiếng cười sảng khoái.
Bài 1
Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc
Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn
Mà sao tôi cứ mãi đi tìm
Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.
Bài 2
Không gian là chiếc quan tài
Thời gian là chiếc áo dài màu đen
Quá khứ là kỷ niệm buồn
Tương lai là những con đường bỏ hoang
Hiện tại là một bát nhang
Tình yêu là chiếc khăn tang quấn đầu
Đời là 1 nhát dao bầu
Xuống năm tấc đất hết sầu hết đau
Bài 3
Lang thang một bước một mình
Đèn vàng phố vắng bóng hình cô liêu
Nhà tranh trống vắng đìu hiu
Không em không trẻ buồn thiu tiếng cười.Một mình một chén rượu vơi
Không ai đối ẩm chia lời ủi an
Sương đêm mờ mịt giăng màn
Nuốt vào giọt đắng trái ngang phận người.Trắng đen nhân thế ở đời
Nghèo khinh giàu trọng thói đời éo le
Hơn thua trân tráo ngựa xe
Đồng tiền tờ bạc tréo ngoe đắng lòng.Long đong cho kiếp má hồng
Tấm chồng nghèo mạt đèo bồng với ai
Bỏ tình chối nghĩa đắng cay
Ra đi vứt áo mặc ai oán hờn.
Bài 4
Mình ta uống cạn ly này
Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta
Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa
Đắng cay cay đắng mình ta với đờiChơi vơi sóng sánh men cay
Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Môi hôn miệng chén nồng say
Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ ngườiNụ cười ánh mắt bờ môi
Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly
Làm gì uống hết được đây
Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hìnhNgước nhìn khói thuốc lung linh
Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời
Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay
Say em say mãi anh say một đời.
Bài 5
Ta buồn mượn rượu để say
Giọt chua giọt đắng giọt cay giọt nồng
Ta say trong cõi hư không
Giọt sầu cay đắng lãng bồng bi aiNày đây giọt ngọt trang đài
Mỹ nhân tửu đế ép nài chua cay
Lắc lư chén rượu trong tay
Sầu bi rũ bỏ men say chát nồngNâng ly đáy mắt phiêu bồng
Hồn ta rơi khoảng trời không mịt mù
Phiêu diêu bay bổng lãng du
Để ta quên hết lời ru tình sầuXác thì chẳng biết đi đâu
Lờ mờ đôi mắt một màu nhạt phai
Rượu vào một hóa thành hai
Lại thêm tình khúc bi ai tửu sầu !
Bài 6
Có câu trai tráng mà nghèo
Đừng mong con gái nó theo hết đời
Cùng lắm nó chỉ vui chơi
Xong rồi nó bỏ bơi vơi giữa dòngNhiều khi vừa mới chơi xong
Nó còn đăng clip làm lòng tổn thương
Đời trai- cỏ dại ven đường
Tìm đâu cặp ngực để nương tựa vào
Bài 7
Nắng tắt ban đêm mai lại có
Màu đậm lúc đầu sau nhạt phai
E muốn đi a đây chẳng buộc
Theo thằng nào hết khổ thì theo
Nếu mà khổ hãy về với nắng
Mình tô lại những màu đã nhạt phai
Bài 8
Tôi muốn buộc em lại
Để cởi trói hàng đêm
Tôi muốn buộc chặt thêm
Để tình yêu đừng vỡ
Tôi muốn mà không nỡ
Sao lại phải buộc em
Tôi thích vuốt tóc em
Vì gió bay nên rối
Tôi muốn từng đêm tối
Nghe tiếng em thì thầm
Bài 9
Cuộc đời người thật lắm trông gai
Nay đây mai đó bi và hài
Đời ta như vở kịch dài
Một mình ta đóng cả hài lẫn bi
Em nói rằng bên tôi trọn kiếp
Biết tôi nghèo em có phụ tôi không
Yêu em đương lúc mặn nồng
Nay em dứt áo lấy chồng đại gia
Chùm thơ chán đời chế khiến bạn cười sái quai hàm
Khi con người ta sống tình cảm hơn lý trí thì khó tránh được những chuyện đau buồn khiến cho tâm trạng “xuống dốc”. Dưới đây là một số bài thơ chán đời chế khiến bạn cười sái quai hàm. Và đây cũng là những bài thơ được nhiều người yeu thích vì nó mang chút châm biếm xã hội hiện nay. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Bài 10
Thương em gái nhỏ gần quê
Ngượng ngùng áo mới vụng về bước chân.
Thập thò bỡ ngỡ bao lần
Vì ai ôm lấy khó khăn nên đành.
Áo dài thì để cho anh
Chỉ một chút xíu làm nhanh thôi mà.
Cột xong em cứ thưởt tha
Mô đen kiểu mới có là gì đâu.
Áo này nhờ đẹp cái màu
Anh ơi hãy khéo kẻo nhàu áo em.
Bài 11
Tôi sẽ đứng đó… Để nhìn nó gặm xương
Tôi sẽ nhìn vào gương…Để đo lường cuộc sống
Tại sao ư?
Tại đời tôi từng khó… Và cờ hó đã từng hại tôi.
Bài 12
Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG
Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường
Đã từng một nắng, HAI sương
Bước qua biết mấy dặm đường phong BABỐN mùa nếm đủ trầm kha
Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi
SÁU mươi năm… một cuộc đời
Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù duMình qua mười TÁM mùa thu
Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời
Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời
Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương.
Bài số 13
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!
Bài số 14
Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?
Thích thì chiều …….anh liều….. em té
Bài số 15
Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
Bài số 16
Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.
Bài số 17
Anh yêu em không hề gian dối.
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em
Bài số 18
Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi !
Bài số 19
Chán đời c_ắt tóc đi tu_
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại _.. đi t_ù sướng hơn_
Trong t_ù làm chủ giang sơn_
Một căn phòng đá với dăm ba ♥♥♥♥♥♥♥_
♥♥♥♥♥♥♥ nào cũng có khiếu năng_
♥♥♥♥♥♥♥ thì giỏi hoạ ♥♥♥♥♥♥♥ thì làm thơ_
Có ♥♥♥♥♥♥♥ lại đứng ngẩn ngơ_
Vì sao ta lại trở vô nhà t_ù??
Top 19+ bài thơ chán đời, chán nản với mọi thứ muốn buông xuôi
Cuộc đời không như là mơ. Đôi lúc bạn thấy chán đời, chán nản với mọi thứ, muốn bỏ bê, buông xuôi tất cả. Những lúc như vậy, hãy chia sẻ chùm thơ chán đời hay sau đây, biết đâu đấy, khi chia sẻ bạn sẽ lấy lại được nghị lực sống của mình để cố gắng vươn lên.
Chán Nản
Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữaCơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủiƯớc vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hậnNếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương?
Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!
Cuộc Đời Chán Nản
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Ðể tôi không phải là tôi nữa
Ðừng để cho tôi tỉnh mộng nầyTôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trờiChất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cườiCười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
Cuộc Sống Chán Nản
Hôm nay nắng ấm với trời xanh
Có tiếng chim kêu ở trên cành
Chỉ có tôi là không tất cả
Tất cả không ngoài cái lạnh tanhNhiều khi tôi muốn chết cho xong
Chết để nguôi ngoai mối hận lòng
Chết để chôn vùi theo tất cả
Cho hồn thanh thản với hư khôngSao trái tim tôi cứ đập hoài
Tôi nào luyến tiếc cõi trần ai
Sao tôi không chết cho xong chuyện
Tôi sợ quá rồi những đắng cayTôi cười lớn lắm có ai nghe
Chẳng có dư âm vọng vỉa hè
Chỉ có tan thương buồn réo gọi
Bên bờ vực thẳm gió mây cheCó phải hay là không có phải
Tôi vì tiền kiếp trả nợ đây
Kiếp nầy vướng phải đời ngang trái
Thì thoát sao ra cái nợ nầyMây trắng trôi đi có trở về
Tôi tìm dư lệ đắng bờ môi
Ðể nuốt trôi đi vào đáy mộ
Tôi đắp xong rồi, đắp cho tôiNắng ấm không sao ấm nỗi lòng
Tôi giờ hóa đá lạnh tàn đông
Rồi đây sẽ có linh hồn mới
Vụt cánh tung bay giữa nắng hồng
(Ttbn)
Những Ngày Chán Nản
Chừng một ngày kia đã đến rồi
Một ngày đất lạnh phủ thân tôi
Một ngày không có còn tôi nữa
Ngày ấy nhân gian có ngậm ngùi?Một ngày không có nhiều mây trắng
Không có nắng vàng chiếu long lanh
Không có nghĩa là không có cả
Một người, khi xác đã lạnh tanhMột ngày không có một người qua
Một xác thân khô liệm kính và
Một cỗ quan tài xơ xác lạnh
Một mãnh linh hồn bỗng xót xaMột ngày nuối tiếc chuyện nhân gian
Ðể thấy bao nhiêu cái phũ phàng
Nhìn quanh chẳng có còn ai nữa
Ngoài cái quan tài lạnh khói nhangTừ cõi nhân gian quá lạnh lùng
Thì hồn giữ lại cũng như không
Tôi còn lưu luyến làm chi nữa
Hồn hãy tiêu tan xuống mộ cùng.
Những Đêm Buồn Chán
Ðêm ở nơi này không muốn trôi
Thời gian ngưng lại ở đây rồi
Và đây có phải là đêm cuối
Cho cả muôn người hay chỉ tôiTôi sợ đêm dài bóng phủ vây
Bóng của cô đơn rớt thật đầy
Bóng của tôi và ai, ai nữa
Bóng của ai vừa ở cạnh đây?Tôi sợ màn đêm gợn ý tà
Sợ trời trút ngược bãi tha ma
Sợ người khuất mặt tìm nơi náu
Sợ máu xương rơi rụng mái nhàPhải là tiếng động của sương rơi?
Tiếng của hư vô gọi đất trời?
Hay là tiếng của cô hồn gọi?
Nơi này tôi chỉ một mình tôi?Tôi muốn mặt trời dậy sớm hơn
Tôi sợ màn đêm phủ chập chờn
Tôi chờ tôi đợi tôi mong lắm
Tôi run chầm chập rét từng cơnCó lẽ giờ đây đã không giờ
Ðồng hồ im lặng ngủ trong mơ
Còn tôi chưa ngủ hay đang ngủ
Trong cổ quan tài lạnh xác xơ?
(Ttbn)
Chán Nản
Khổ một kiếp đời người trôi nổi
Đã làm người trăm mối gian truân
Dương gian đau khổ bao lần
Sương giăng mưa gió tảo tần ngược xuôiĐời tuyệt hảo ngồi xơi sung rụng
Nằm lơ mơ ngã bụng ngoài hiên
Vần thơ bay bổng trăm miền
Há mồm chờ rớt sung liền mấy khi.Tiếng chim hót ríu ri ríu rít
Dẹp sách đèn mỏi tít mắt ta
Ngân nga ta hát vang nhà
Nhẹ nhàng như đã bay ngàn mây xanhCùng thề thốt long lanh gió hát
Bậc thánh hiền biếng nhác nhất đời
Can qua thế sự chơi vơi
Sống quanh bữa tiệc của đời nhân sinhThôi thôi vậy thất kinh chí hướng
Ta xin làm ngang bướng vô vi
Giã làm như khẻ vô tri
Quên đi thế sự còn gì đời nay…Cùng kết bạn gió mây cây cỏ
Chán ghét và ruồng bỏ dương gian
Trò đời kịch diễn tràn lan
Long người điên đảo quên làn du sinhXin gửi gắm hữu tình tiên cảnh
Tặng đất trời những áng thơ say
Vĩ nhân láo lếu xưa nay
Ta đây đại lãn qua ngày ngoài hiên…
(Hồng Dương)
Nụ Cười Tuyệt Vọng
Họ thấy tôi cười tôi vui lắm
Lúc nào cũng nở nụ cười xinh
Nào ai biết được niềm đau khổ
Tôi phải hai vai gánh một mìnhTôi đã bao lần sống cho vui
Và ráng cho môi nở nụ cười
Nhưng đã bao lần tôi thất bại
Vì chẳng bao giờ thấy lệ vơiTôi muốn bình minh sẽ chẳng về
Ðêm ngày tăm tối phủ muôn nơi
Từ nay không có bình minh nữa
Ðừng để cho tôi thấy mặt trờiTôi muốn cho tôi ngủ giấc dài
Không còn thức dậy đón ngày mai
Trần gian vẫn mãi không thay đổi
Vì bớt đi thêm một hình hàiNhư trời đã định thì tôi chịu
Kiếp nầy trả hết nợ cho xong
Một mai đất lạnh vùi thân xác
Tôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng
(Ttbn)
Trên đây là những bài thơ chán đời chế, nó được thể hiện theo một cách thức khác không giống với những vần thơ lâm li. Qua đó con người ta vẫn cảm thấy được sự buồn thương nhưng nó cũng không quá lâm ly hay đau đớn. Hi vọng,qua chùm thơ chế hay trên đây bạn đã có thêm nhiều phút giây thư giãn ý nghĩa !