Chọn lọc những bài thơ về cha hay nhất, cảm động nhất mọi thời đại. “Ba thương con nhưng ba không nói, mẹ yêu con, mẹ không giấu một lời”, quả đúng như vậy.Không có những lời nói ngọt ngào có cánh, không có nhưng cái ôm siết chặt như mẹ nhưng trái tim ba, nơi ấy luôn nóng và hướng về con, luôn giành cho con tình yêu thương dạt dào sâu lắng nhất.

Cùng đọc những vần thơ về cha hay, nhẹ nhàng dưới đây để cảm nhận hết được công ơn, tình cảm sâu sắc của cha mẹ nhé. Và có lẽ những bài thơ về cha đã khuất như vết dao cứa nát trái tim của những người con.

99+ bài thơ về cha hay, ý nghĩa nhất

Cha, người đàn ông chèo kéo, giữ vững hạnh phúc của gia đình, là hình tượng mẫu mực, dũng cảm mà mỗi người con đều muốn noi theo. Tình yêu thương vô bờ bến không thốt nên lời nhưng những vết nhăn trên gò má, những giọt mồ hồi trên trán rơi xuống đã bộc lộ được điều đó. Đọc những bài thơ về cha hay, ý nghĩa dưới đây, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc biết bao, vui vẻ biết bao khi cha vẫn ở đó, vẫn là chỗ dựa vững chắc cho bạn.

Cha và Con

Cha
hôn gò má trẻ
xoa đầu con cha cười
ánh mắt soi vào tim đứa bé
sưởi ấm tâm hồn của trẻ thơ
thắp sáng lên một góc trời
cha và con nhìn thấy
cha già còn đấy
tóc đã bạc
lưng còng
những ngày vất vả
có lúc chong đèn cha thức suốt
nghe hạt mưa lộp độp ở mái nhà
chỉ có trời mới hiểu hết tình cha
nó rộng lớn bao la hơn biển cả
rồi những lúc ngoài trời trở gió
cha lặng im ngước nhìn đây đó
tìm thân con sờ soạng trên gường
thằng nhỏ này co quắp thấy thương
cha thắp nến tìm chăn đến đắp
khi lúa thất, bão giông tới tấp
con lên đường tìm lấy cái ăn
sợ đứa con xa xứ nhọc nhằn
sợ xa vắng không ai chăm sóc
nay con lớn hai màu trên tóc
thấm thía đời nước mắt của cha
thời gian trôi thêm lấy cái già
còn vất vả nợ trần, cơm, áo
cha ơi! Con đã lớn nhanh như Thánh Gióng
và sẽ tung hoành giữa sóng lớn gió to
con sẽ sống với những gì cha mong ước
hãy tin con! Cha mãi mãi trong lòng

Ơn Cha

Thời gian thấm thoát trôi qua,
Người đi kẻ ở bông hoa đổi màu,
Cuộc đời lắm lúc thương đau,
Hỏi người có biết vì sao có mình?
Nhờ ơn Đức Chúa Thánh Linh,
Tạo ra nhân thế, ban tình thương cha,
Dù cho con phải bôn ba,
Công cha là cớ, khi xa nhớ về,
Nhớ trong những lúc não nề,
Vì con cha vẫn mãi mê lo làm,
Cho con được tấm thân an,
Nuôi con khôn lớn không màng khó khăn,
Cho con manh áo cơm ăn,
Đem lời dạy dỗ ân cần khuyên lơn,
Ơn cha như núi Thái Sơn,
Như vùng biển cả không sờn vì con,
Trong đời lên núi xuống non,
Ơn cha bát ngát vẫn còn hôm nay,
Cầu xin ơn Đức Chúa Ngài,
Tuôn tràn ân điển mãi hoài cho cha!
Công cha như bản tình ca,
Muôn đời diệu thỏa ngân nga thân tình!

Xuân Nhớ Mẹ Cha

Đời con chẳng được như mơ
Nên đành mượn lâý câu thơ giải baỳ
Ước mơ chẳng vẹn trong tay
Khóc đời viễn xứ tháng ngaỳ cô liêu
Thuở xưa con ước thật nhiều
Nhưng thân bạc phước như diều đứt dây
Nuốt cay ngậm đắng vơi đầy
Bao nhiêu oan trái cứ vây quanh mình
Nhưng đời có đức hiếu sinh
Con đây không thể quên tình Mẹ Cha
Tuổi cao sức yêú đã già
Ngaỳ ngaỳ ngóng đưá con xa moỉ mòn
Hơi tàn thân xác héo hon
Mà sao biền biệt bóng con chưa về ???
Nơi đây cuộc sống ê chề
Làm sao con dám quay về cố hương ???
Dù rằng khao khát tình thương
Nhưng đành chôn dấu đoạn trường vương mang
Hằng đêm con cứ mơ màng
Ngaỳ xuân ra đón cả làng mừng vui
Khiến cho con trẻ buì nguì
Bước chân lạc lối niềm vui sum vầy
Nghẹn lời má đỏ hây hây
Nhoà dòng lệ nhỏ…bởi vây bao ngươì….
Giựt mình thức giấc cươì tươi
Dù trong mộng aỏ vẫn vui tràn trề
Con sớm mong được trở về
Quì bên gối Mẹ _vỗ vê lời ca
“Con đi con nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống ,nhớ cà dầm tương….”
Dù cho qua mấy dặm trường
Con đây vẫn nhớ Quê hương trong lòng
Không vì xa cách nuí sông
Không vì vật chất mà lòng đổi thay
Quê hương con nhớ từng ngaỳ
Mẹ Cha giữ vẹn hình haì trong tim
Ngaỳ xuân con trẻ cố tìm
Một nhành mai thắm rồi ghim vài lời
Mẹ Cha phước đức đời đời
An Bình Lộc Phước chẳng rời xa con.

Viết Về Cha

Nhiều chỗ con đi qua, cha đã có dấu chân

bao điều con làm, cha đã làm từ nhiều năm trước

gần tám mươi cha còn dạy học

mà cả cuộc đời cha lại rất trầm ngâm.

Con hiểu, khi kiến thức uyên thâm

càng thấy mình chẳng là cây cao, bóng cả.

Con viết cho cha không vì trả nghĩa
con biết cha chẳng cần!
Con viết cho cha từ thôi thúc lòng mình
từ kính yêu và nể trọng.

Sao cha nhìn con yên lặng
làm con xơ cứng mọi ngôn từ.

Thơ Cho Cha

Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?!
Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi
Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời
Cha lam lũ để cho con đỡ khổ

Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ
Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha
Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
Cha cõng con sợ con đi chân mỏi

Và như thế dòng thời gian trôi vội
Giờ chân con cứng cáp bước đường dài
Chỉ lo Cha chân yếu tay run
Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống

Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng
Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu
Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu
Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá

Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió
Chỉ mong con mau chóng được nên người
Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi
Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng

Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng
Đưa con đi đến những bến bờ xa
Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
Chưa đến đích là Cha còn gắng sức

Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức
Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời
Trong tim con vĩ đại nhất trên đời
Là Cha đó không ngoài ai duy nhất

Con là mầm non còn Cha là đất
Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha
Cha mang bao vị ngọt của phù sa
Để vun đắp cho con thêm cứng cáp

Dìu dắt con trong gió mưa bão táp
Ban cho con nghị lực hơn người
Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời
Với tất cả những gì Cha được biết

Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc
Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh
Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành
Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi

Đêm nay con cúi đầu quỳ gối
Bên chân Cha như những lúc con thơ
Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ
con bật khóc…lòng con đau quặn thắt

Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc
Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu
Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu
Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi

Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử
Bao niềm thương không nói được nên lời
Con khóc đêm nay con khóc một đời
Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ

Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng
mà sao con …cứ vấp mãi trong tim…

Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ

Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà !

Thơ dễ dãi đóng vai ngườì thảo hiếu

Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha

Cha chẳng là ngườì rứt ruột sinh ta

Nhưng chính bởi Mẹ đau mà cha đau hơn Mẹ

Mẹ không khóc sao mắt cha ứa lệ ?

Ôi bao lâu cha mới khóc một lần

Đừng tiếc thơ mình viết cho những tình nhân

Cho bạn bè, ngươì thân mọi thứ

Chính cha ta cũng từng yêu đấy chứ

Người mong ta hào phóng được hơn nhiều

Đã sáu mươi rồi , tóc nhuộm muối tiêu

Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói

Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi

Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương*

Ai đã từng đi qua những sướng khổ vui , buồn

Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt ,

Ta ngã mũ cúi chào chân thật

Bởi suốt đời ta gặp một cha ta

Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,

Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy

Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy

Xui một lần ta khóc đấy cha ta .

Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta…
Con chưa đủ trưởng thành đễ ngẫm sai hay đúng
Nhưng con biết có đôi bàn tay hình như quá cứng
Bởi nhặt hết nhọc nhằn cho mềm mại bước con đi.

Con viết cho cha không vì trả nghĩa
con biết cha chẳng cần!
Con viết cho cha từ thôi thúc lòng mình
từ kính yêu và nể trọng.

Sao cha nhìn con yên lặng
làm con xơ cứng mọi ngôn từ.

Thổ Lộ Cùng Cha

Tác giả: ‎Kiên Nhẫn

Một thời cha cõng ta đi
Vượt bao ghềnh thác, ta thì lớn khôn
Đối mặt với hết tủi hờn
Biết đời rộng – hẹp, vui – buồn từ đâu.

Đất rồi cũng phải bạc màu
Cây thời vàng lá úa nhàu thời gian
Chắp vá ngày tháng cơ hàn
Qua cơn hoạn nạn, lỡ làng cha ơi!

Bao nhiêu là bức tranh đời
Bấy nhiêu tâm sự rối bời mênh mang…

Cha

Tác giả: ‎Doan Giau

Bao nhiêu năm tháng đã qua
Thuở con còn nhỏ tiếng cha đầu đời
Yêu thương chưa nói một lời
Cha là tất cả. mặt trời của con

Dẫu xa quê, trái tim còn
Lời cha động lại bên con bao ngày
Cuộc đời những tháng năm dày
sao con quên đặng những ngày bên cha

Nổi lòng một kẽ xa quê
Đêm khuya trở giấc nghĩ về cha tôi.

Công Cha

Tác giả: Hồng Dương

Chuỗi thời gian đã thấm thoát trôi qua,
Ngày với tháng giao hòa miền xưa cũ
Cuộc đời lắm nổi đau thương chưa đủ
Buốt vai gầy sương phủ một màu rêu

Bóng hoàng hôn thảng thốt tiếng chim kêu
Bôn ba mãi lửa khiêu niềm nhung nhớ,
Chân trời tím thắp lòng con tan vỡ
Nhớ về cha loang lỡ vách tim bầm

Dòng đời trôi cha mãi miết âm thầm
Một chiếc bóng lũi lầm chân lặng bước
Nghiêng nghiêng nắng gió qua làn mây nước
Ngẫm nghỉ tình những ước vọng cha trông

Cánh cò bay cõng nắng đã qua sông
Chở nước mắt cay nồng cha nhỏ xuống
Mồ hôi mặn rớt rơi trên đồng ruộng
Giọt nước giọt từ luống cấy tâm hồn

Những câu ca cha hát buổi sớm hôm
Mầm sinh trưởng gửi chôn nơi đất mẹ
Đã nãy nở và vươn lên mạnh mẽ
Hạnh phúc là sức trẻ biến thành hoa.

Đồng lúa xanh cò thẳng cánh bay xa
Mùa hoa nở hương hòa men say ngất
Cánh diều lượn gửi hồn vào lòng đất
Nhớ tình cha hương mật ngấm đời con…

Lục Bát Về Cha

Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn

Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.

Lúa xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.

Cầu Nguyện Cho Cha

Tuổi hạc thâm niên, tóc điểm sương
Cha già sức yếu, bệnh đau thường
Con thơ xót dạ thành tâm nguyện
Trẻ dại đau lòng, thắp nén hương
Bồ Tát linh thiêng xin cứu độ
Phật Trời mầu nhiệm, rủ lòng thương
Cho cha mạnh khoẻ bình an mãi
Con trẻ không sầu, cảnh đoạn trường

Xuân Nhớ Mẹ Cha

Đời con chẳng được như mơ
Nên đành mượn lâý câu thơ giải baỳ
Ước mơ chẳng vẹn trong tay
Khóc đời viễn xứ tháng ngaỳ cô liêu
Thuở xưa con ước thật nhiều
Nhưng thân bạc phước như diều đứt dây
Nuốt cay ngậm đắng vơi đầy
Bao nhiêu oan trái cứ vây quanh mình
Nhưng đời có đức hiếu sinh
Con đây không thể quên tình Mẹ Cha
Tuổi cao sức yêú đã già
Ngaỳ ngaỳ ngóng đưá con xa moỉ mòn
Hơi tàn thân xác héo hon
Mà sao biền biệt bóng con chưa về ???
Nơi đây cuộc sống ê chề
Làm sao con dám quay về cố hương ???
Dù rằng khao khát tình thương
Nhưng đành chôn dấu đoạn trường vương mang
Hằng đêm con cứ mơ màng
Ngaỳ xuân ra đón cả làng mừng vui
Khiến cho con trẻ buì nguì
Bước chân lạc lối niềm vui sum vầy
Nghẹn lời má đỏ hây hây
Nhoà dòng lệ nhỏ…bởi vây bao ngươì….
Giựt mình thức giấc cươì tươi
Dù trong mộng aỏ vẫn vui tràn trề
Con sớm mong được trở về
Quì bên gối Mẹ _vỗ vê lời ca
“Con đi con nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống ,nhớ cà dầm tương….”
Dù cho qua mấy dặm trường
Con đây vẫn nhớ Quê hương trong lòng
Không vì xa cách nuí sông
Không vì vật chất mà lòng đổi thay
Quê hương con nhớ từng ngaỳ
Mẹ Cha giữ vẹn hình haì trong tim
Ngaỳ xuân con trẻ cố tìm
Một nhành mai thắm rồi ghim vài lời
Mẹ Cha phước đức đời đời
An Bình Lộc Phước chẳng rời xa con.

Bàn Tay

” Đàn ông tay mềm dễ..làm khổ người ta? “
Con hỏi. Mẹ cười.
Hay vì tay cha cứng?
Những ngón tay sạn chai lấp lánh lời minh chứng
Một tình yêu.

Con thương bàn tay vung lên bổ củi những chiều ,
Năm ngón cũng rục khô như củi
Lễ những mãnh dằm , mẹ bao lần cầm tay cha cắm cúi
Như nâng niu 5 nhánh thủy tinh..

Con thương những ngón tay ráp thô tẫn mẫn
lên dây chiếc đàn mandolin
Sol..La..Si..Do…
Bài học hóa giãn đơn khi có dấu tay cha
một thời in trên từng phím nhạc?
Nhấp nháy trong con niềm khao khát :
Đỏ rực xương rồng – Gai sẽ nở thành hoa.

Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta…
Con chưa đủ trưởng thành đễ ngẫm sai hay đúng
Nhưng con biết có đôi bàn tay hình như quá cứng
Bởi nhặt hết nhọc nhằn cho mềm mại bước con đi.

Tình Cha, còn đó đẹp thay !!!

Cha là núi cả trên cao
Cho con sỏi đá đi vào trần gian
Cha là nghiêm khắc vô vàn
Cho con chân cứng đá mềm trường chinh
Cha là cây cột đầu đình
Cho con đứng vững một mình vững chân
Cha là một núi canh tân
Cho con chấn chỉnh chẳng ngần ngại chi
Cha là một núi tuyệt kỳ
Cho con ngang dọc chẳng vì lựa ai
Cha là cửa đóng then cài
Cho con trung liệt lối dài dặm băng
Cha là thừa tiếp nặng oằn
Cho con gánh vác mà giăng cơ đồ
Cha là cội gốc tàn khô
Cho con vượt sóng hải hồ bốn phương
Cha là lẫm liệt đường đường
Cho con đuổi bóng những phường vong nô
Cha là nét sử điểm tô
Cho con tường tận bốn bờ non sông
Dù cho cạn nuớc biển đông
Trường Sơn nhả khói đừng hòng đổi thay
Dù cho phương Bắc phương Tây
Hay phương nào nữa nước nầy chẳng lay
Đã như muối mặn gừng cay
Tình non nghĩa nước thêm dày keo son
“Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn”
Việt Nam sông núi vẫn còn trơ trơ
Tình cha con mãi tôn thờ
Ngàn năm còn mãi cơ đồ núi sông
Tình cha con mãi ghi lòng
Ngàn năm còn mãi non sông nước này
Tình cha còn đó đẹp thay !!!

Thơ Cho Cha

Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?!
Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi
Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời
Cha lam lũ để cho con đỡ khổ

Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ
Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha
Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
Cha cõng con sợ con đi chân mỏi

Và như thế dòng thời gian trôi vội
Giờ chân con cứng cáp bước đường dài
Chỉ lo Cha chân yếu tay run
Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống

Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng
Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu
Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu
Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá

Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió
Chỉ mong con mau chóng được nên người
Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi
Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng

Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng
Đưa con đi đến những bến bờ xa
Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
Chưa đến đích là Cha còn gắng sức

Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức
Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời
Trong tim con vĩ đại nhất trên đời
Là Cha đó không ngoài ai duy nhất

Con là mầm non còn Cha là đất
Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha
Cha mang bao vị ngọt của phù sa
Để vun đắp cho con thêm cứng cáp

Dìu dắt con trong gió mưa bão táp
Ban cho con nghị lực hơn người
Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời
Với tất cả những gì Cha được biết

Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc
Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh
Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành
Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi

Đêm nay con cúi đầu quỳ gối
Bên chân Cha như những lúc con thơ
Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ
con bật khóc…lòng con đau quặn thắt

Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc
Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu
Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu
Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi

Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử
Bao niềm thương không nói được nên lời
Con khóc đêm nay con khóc một đời
Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ

Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng
mà sao con …cứ vấp mãi trong tim…

Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ

Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà !

Thơ dễ dãi đóng vai ngườì thảo hiếu

Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha

Cha chẳng là ngườì rứt ruột sinh ta

Nhưng chính bởi Mẹ đau mà cha đau hơn Mẹ

Mẹ không khóc sao mắt cha ứa lệ ?

Ôi bao lâu cha mới khóc một lần

Đừng tiếc thơ mình viết cho những tình nhân

Cho bạn bè, ngươì thân mọi thứ

Chính cha ta cũng từng yêu đấy chứ

Người mong ta hào phóng được hơn nhiều

Đã sáu mươi rồi , tóc nhuộm muối tiêu

Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói

Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi

Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương*

Ai đã từng đi qua những sướng khổ vui , buồn

Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt ,

Ta ngã mũ cúi chào chân thật

Bởi suốt đời ta gặp một cha ta

Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,

Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy

Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy

Xui một lần ta khóc đấy cha ta .

Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta…
Con chưa đủ trưởng thành đễ ngẫm sai hay đúng
Nhưng con biết có đôi bàn tay hình như quá cứng
Bởi nhặt hết nhọc nhằn cho mềm mại bước con đi.

Con viết cho cha không vì trả nghĩa
con biết cha chẳng cần!
Con viết cho cha từ thôi thúc lòng mình
từ kính yêu và nể trọng.

Sao cha nhìn con yên lặng
làm con xơ cứng mọi ngôn từ.
Những bài thơ hay về cha(Bố)
Hình ảnh về tình cảm cha con

Nghĩa Tình Của Cha

Công Cha cao tựa núi non
Dài sông, rộng biển – cho con nên người.
Cha cho con nụ cười tươi
Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.

Dạy con: “Nhận rõ đúng sai
Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.
Rộng lòng, độ lương, khoan dung
Gái, trai chí lớn – chớ dùng mưu ma.

Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa
Đừng quá thiển cận – khó qua khổ nghèo.
Sóng to phải vững tay chèo
Chớ ham danh lợi mà gieo oán thù.

Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu
Trong êm, ngoài ấm cho dù khó khăn.
Lỡ lầm phải biết ăn năn
Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.

Sống hôm nay – để ngày mai
Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong.
Khổ đau nên để trong lòng
Nước mắt chớ chảy thành dòng – ướt my.

Gia phong, nền nếp duy trì
Sẻ san cơm, áo những khi người cần.
Thương người như thể thương thân
Kính trên, nhường dưới – góp phần, chung lo.

Gia đình – xã hội – sao cho
Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, trong ngần” …
Đời Cha sâu nặng nghĩa ân
Phận làm con nguyện muôn lần khắc ghi..

45 bài thơ về cha đã khuất, nặng trĩu nỗi nhớ mong

Và có lẽ không một ngôn từ nào có thể diễn tả được nỗi mất mát người thân mà đó là người cha hết mực yêu thương mình. Những bài thơ về cha đã khuất dưới đây như là tiếng thở than, gào xé đau đớn đến tận tâm can người đọc. Cùng nhau đọc và tưởng nhớ người cha, công lao như núi Thái Sơn, tình thương bao la của Người nhé.

Có thể bạn quan tâm:   Chùm thơ về mái trường thân yêu hay gợi lại kỉ niệm khó quên

Nhớ Cha

Tác giả: Nguyễn Kim Hương

Qua sông lòng bỗng ngậm ngùi
Cha còn ở lại, con xuôi dòng đời
Vui…sao héo hắt nụ cười!
Bóng cha ngày ấy không nguôi nhớ về

Cha ngồi nắng úa ven đê
Hai bờ xa cách chiều quê mịt mù
Rụng đầy trước ngõ chiều thu
Lá vàng mấy bận nhiều như nỗi buồn

Tôi như con nước xa nguồn
Mãi mê trên những con đường lạ xa
Chiều nay chạnh nhớ quê nhà
Dòng sông, quê mẹ, bóng cha trên đồng

Chiều nay gió thổi mênh mông
Thương người mưa nắng long đong quê nghèo
Nhớ hoài ánh mắt trông theo
Thương hoài đêm ấy trăng treo cuối đường

…Bóng ai độc mộc chèo xuồng
Nhớ cha quê cũ nỗi buồn chưa phai.

Cha Đã Đi Xa

Tác giả: Trần Lợi

Cha đã đi rồi đi mãi xa
Khi cây cằn cỗi tuổi về già
Ra đi thanh thản trong lỗi nhớ
Cha trong tim con và người nhà

Ngoài kia hoa nở đón xuân thì
Trong đây sầu quá tiễn cha đi
Cha ơi cha hỡi con gọi mãi
Đau lòng con lắm lời biệt ly

Từ đây sẽ mãi vắng bước chân
Thiếu vắng tình cảm của người thân
Thiếu tình cha yêu luôn ấp áp
Bên mâm cơm ngon được quây quần

Con nhớ về cha người cha yêu
Dạy chị em con sống biết nhiều
Dạy ăn dạy nói trong cư sử
Thương nhau đoàn kết vạn sự điều

Con phải làm sao tĩnh tâm đây
Lòng đau đớn quá thương cha gầy
Nén lỗi đau lòng nuốt dòng lệ
Để bước chân cha nhẹ như mây

Cha đã đi rồi cha đã đi
Mắt lệ rơi tuôn giọng thầm thì
Cha yêu đi nhé chào vĩnh biệt
Cảnh trời vui thú mây ngựa phi .

Cha Là Nỗi Nhớ Đời Con

Tác giả: Vân Minh

Cha ơi ! Con nuốt giòng nước mắt
Khi ngoài trời tiếng pháo rộn vang
Đã mấy mùa chẳng đón xuân sang
Người vui mừng khi lòng con tan nát.

Con nhớ về mảnh vườn xanh ngát
Hàng dừa xiêm rũ trái mượt mà
Dáng cha hiền thấp thoáng từ xa
Con đường cũ từng đêm nuối tiếc.

Lòng con như một vầng trăng khuyết
Khi nhớ về hình bóng cha yêu
Mầu áo nâu giữa buổi nắng chiều
Mây xanh biếc lời cha tha thiết.

Gởi về ai? Những giòng chữ viết
Lá thơ này con xếp lại đây
Ánh mắt cha như vẫn đọng đầy
Lời trìu mến đời con lưu luyến.

Mùa xuân về lòng con xao xuyến
Quà tặng cha biết gởi về đâu?
Vì đời con thiếu vắng từ lâu
Dòng suối mát tình cha bát ngát.

Bình Yên Cha Nhé

Tác giả: ‎Thảo Nguyên

Lâu lắm rồi con chẳng viết về cha
Bởi mỗi lần viết ra con lại khóc
Nhưng chẳng thể đưa vần thơ…người đọc
Chỉ ước mong gánh khó nhọc thay cha

Nhìn cảnh đời…con bỗng thấy xót xa
Bưng chén cơm chan hòa cùng nước mắt
Cứ nghĩ đến lòng lại đau quặn thắt
Bởi khó khăn cứ chồng chất vai người

Cũng lâu rồi con chẳng thấy nụ cười
Vẫn luôn nở trên bờ môi…mặn đắng
Mà chỉ thấy những đêm dài thức trắng
Cha một mình…mang gánh nặng gạo tiền

Giá như con có thể xóa ưu phiền
Để cha được…chút bình yên…cuộc sống…

Thức Cha!

Tác giả: Kim Giang

Ôi tử biệt – Chỉ cách Cha gang tấc
Con nhìn thấu đất một màu suốt trong
Gương mặt Cha vẫn tươi sáng sắc hồng
Con lết tới, vịn giường như Cha sống
Lăn xuống cỏ để lăn vào trong mộng
Cố giữ lấy Cha vẹn bóng nguyên hình.
Con nhìn sâu tìm dưới lớp cỏ tranh
Nơi Cha ngả mình cách con vuông đất
Con ngỡ thấy kia chỉ trong tầm mắt
Mà cửa trần gian im lìm khóa chặt
Dáng Cha yêu bằn bặt lối về quê…!
Không nín được đất trời tuôn lệ
Con bàng hoàng – Thật – Mơ – Như thể:
Cha nâng con đứng dậy – Đón Cha về
Hương trầm bay lãng đãng bóng Người đi
Về theo con! Cha về nhà với Mẹ!
Về theo con! Hai năm, ngày có lẻ
Vẫn tưởng Cha bên cạnh đang còn…!

Nhớ Cha Phương Đó
Mai sớm đào trưa luống thẫn thờ,
Hoa cười nụ nín gió đu đưa.
Phòng thư hiu hắt bình hương cũ,
Nghiên bút ơ hờ chiếc bóng xưa.
Phảng phất tiếng cười tan với nắng,
Mơ hồ giọng nói rã trong mưa.
Vườn sau ngõ trước hương còn đượm,
Như thể người đi mới trở về.
(Mai Trắng)

Nơi Này Nhớ Cha

Gối mộng đêm thâu sầu đẫm lệ
Chập chờn ẩn hiện thấy Cha về
Đèn trăng héo hắt len song vắng
Soi chốn tình xưa giấc tỉnh, mê

Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca
Vui xuân an lạc khắp nhà nhà
Bỗng đâu chinh chiến gây tang tóc
Mẹ gánh gồng con, Cha cõng Bà

Bỏ xứ, rời quê từ dạo ấy
Đầm đìa không ngớt lệ xót xa
Một sáng mùa đông không thức nữa
Bà đi, Cha vỡ tiếng khóc òa

Rồi chiến tranh tàn, năm tháng qua
Ngỡ đâu sum hợp, hóa chia lìa
Quê nhà mãi ngóng nơi biên tái
Mòn mỏi thương con, chiếc bóng già

Lại thấy quay về dưới mái hiên
Nhà xưa quạnh quẽ vắng Cha hiền
Con khóc trong mơ vang tiếng vọng
Im lìm nắng xế xót tình riêng

Rượu rót, cờ bày đợi Bác Hương
Hoành xa tiếp giá đậu bên đường
Tháng ngày biệt dạng không tin Nhạn
Vườn cũ vướng sầu cỏ mọc hoang

Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Từ nay con biết gặp Cha đâu?
Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ
Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu

Thương Cha tình khắc thâm sâu
Biết tìm đâu gặp…. bạc đầu Cha ơi!!
(Chu Hà)

Bên Đời Nhớ Cha!

Hơn bốn năm rồi cách biệt cha
Lòng con thương nhớ bóng cha già
Tóc xanh điểm bạc cùng đôi mắt
Râu trắng hoa râm lẫn nước da
Cực Lạc rạng ngời xin bước đến
Tây Phương soi sáng nhớ đi qua
Nguyện cầu Đức Phật mong siêu thoát
Chữ hiếu chưa tròn cha đã xa …!
(Hoàng Nghi)

Nhớ Cha Đã Khuất

Xuân nay vắng bóng cha rồi
Lòng con nức nở, bồi hồi nhớ thương
Tình cha con vẫn vấn vương
Giờ cha đi mãi muôn phương không về
Xuân xưa cha vẫn gần kề
Bao nhiêu ký ức ùa về với con
Giờ thì nước mắt con rời
Nằm mơ vẫn gọi: “Cha ơi, xuân rồi”
(Lam Điền)

Nhớ

Tác giả: Thùy Linh

Hè qua lại đến đông này

Bóng mẹ gầy héo ngày ngày trông mong.

Luôn luôn thương nhớ trong lòng.

Cầu mong chín suối cha luôn yên bình.

Tình phụ tử mãi bên mình.

Kẻ đi người ở ân tình vẹn nguyên.

Khắc ghi lời dạy cha hiền.

Đừng vì chữ “tiền” bán rẻ lương tâm.

Ở bên thế giới cõi âm.

Cha luôn che chở lặng thầm bên con

Nhớ cha, nhớ những trận đòn.

Nhớ nồi cơm sém, nhớ lon nhút bằm.

Thời gian thấm thoắt hết năm.

Cha nằm con con gối lệ chan hai hàng

Cha ơi ở dưới suối vàng.

Sớm lên thiên đàng đoàn tụ gia tiên.

Ghi tâm lời dạy phật hiền.

Thời gian xóa hết muộn phiền trong cha.

Cha ơi! cha vẫn luôn là.

Người thương con nhất trong nhà phải không?

Trước khi về với tổ tông.

Còn dạy con sống thế nào cho ngoan.

Anh em phải biết kết đoàn.

Sớm, vui, hoạn nạn đỡ đàn cùng nhau.

Thế giới không chỉ một màu.

Hồng, xanh, đen, trắng, nắng mưa bão bùng.

Cuối cùng trước lúc lâm chung.

Cha nằm bất động, con nằm khóc than.

Cha ơi! lên đường bình an.

Anh và con sẽ bảo ban học hành.

Tưởng nhớ cha.

Một lần nữa mưa tàn trên phố th

Nắng chơ vơ thềm lá đổ mịt mùng

Theo gió thoảng cha về đâu xa vắng

Đã hai mùa ôm phiền não lao lung

Con ngồi đây trên góc đời phiêu lãng

Thao thức nhiều đêm trắng mắt thâm cung

Vẫn nhớ cha trong mảnh hồn ly tán

Mùa Xuân xưa cha xiêu lạc muôn trùng

Tìm về đâu trong đất trời ngao ngán

Cõi âm buồn không một nén hương xông

Bước con đi vào nẽo đời vô định

Bụi đường hoen hong đỏ mắt bơ phờ

Thèm một giấc chiêm bao vào cõi đó

Cho con nhìn gương mặt phụ thân xưa…

Nhớ cha ở nơi xa

Bốn tháng Cha rời bán thập* qua

Âm dương cách biệt nhớ Cha già

Thân Cha lão yếu, da sương trộn

Mắt nguyệt Cha mờ, tóc tuyết pha

Dạ thắt khi Cha hình bóng biệt

Tim đau lúc thể xác Cha xa

Cầu mong Cực Lạc hồn Cha đến

Phật dẫn Cha đi khỏi ta bà

Ngày Lễ Nhớ Cha

Ngày mai là ngày lễ Cha
Lòng con đau thắt như là kim châm
Tình cha xa cách bao năm
Nhưng mà kỷ niệm mãi nằm trong tim

Với cha mãi là cánh chim
“Thiên Nga bé bỏng”… chẳng quên bao giờ
Xa rồi… xa lắc… xa lơ…
Bóng cha nay đã mịt mờ tăm hơi

Bỏ con bên cạnh cuộc đời
Bơ vơ với một kiếp người trầm luân
Cha là cả một trời Xuân
Chừ cha vắng bóng tình thân chẳng còn

Nhân ngày lễ cha xin con
Nén tâm hương thắp tỏ lòng nhớ cha
(Sương Anh)

Viết Cho Người Đã Khuất!

Ngày đầu tuần mà tầm tã những cơn mưa
Đông về chưa sao nghe lòng băng giá?
Nhớ về ba nơi thiên đường xa lạ
Gốc mộ sầu hương cỏ đã xanh rêu.

Một đời ba luôn tần tảo chắc chiu
Nắng sớm đồng trưa những buổi chiều bên mái rạ
Nụ cười của ba hòa vào lời ca của má
Đất nảy mầm – Một lũ trẻ lớn khôn!

Gió thoảng hương đưa bông lúa bồn chồn
Trăng cúi mặt nhớ về người đã khuất
Thấp nén nhang con khấn nguyện một điều duy nhất
Ba hãy yên lòng con hiểu rõ mình sai.

Tuổi trẻ một thời bồng bột nay đổi thay
Nhờ những trận đòn roi ngày xưa con hờn trách
Con làm ba rồi mới hiểu rõ ràng câu chức trách
Hy sinh một đời ba chẳng đòi lại nghĩa ơn.
(Khánh Thụy Vy)

Nhớ Cha

Cha tôi an nghỉ trên đồi
Hoa Bằng Lăng tím rụng rơi quanh mồ
Trên đầu con chít khăn sô
Cha nằm dưới mồ lẳng lặng sao Cha!

“Còn Cha gót đỏ như son
Đến khi Cha mất gót con lấm bùn”
Lấm bùn chẳng ngại Cha ơi!
Lấm lem cuộc đời thật khổ thân con

Lấy chồng từ độ trăng tròn
Hai mươi bốn tuổi ôm con đợi chồng
Chàng theo tiếng gọi núi sông
Cháu Lạc con Hồng ghi chép sử sanh

Không ngờ trang sử lật nhanh
Nên con phải đành làm kiếp vọng phu
Thời gian thăm thẳm mịt mù
Mười thu rồi cũng có dư một vài

Nỗi niềm con quá chua cay
Giấc ngủ đêm dài Cha hiện trong mơ
Nhớ lại những chuỗi ngày thơ
Mỗi lần vấp ngã con chờ Cha khuyên

Bây giờ vấp ngã triền miên
Cha không còn nữa, lời khuyên không còn
Dù cho Biển cạn non mòn
Lòng con mãi mãi vẫn còn nhớ Cha…
(Hồng Sang)

Nhớ Cha

Cha là bóng mát đời con
Nuôi con khôn lớn đến khi cha già
Cha già biết dựa vào ai
Con là cái gậy để dài bước chân…

Cha đi biền biệt ngày xa
Trông bao năm tháng biết cha còn về
Hôm nay nhẹ bước đường quê
Cha ơi! cố nhớ bay về với con…
(Hồng Dương)

Nhắc Tản Đà Nhớ Cha

Con theo mải miết chốn thơ Đường
Triết lý cương thường những tấm gương
Vọng cổ lời Cha ngâm văng vẳng:
“Thề non…” “Rau xắng…” đẫm văn chương*
Đường thi chắp cánh bay không mỏi
Nghĩa bạn thâm sâu bớt đoạn trường
Ai nhắc Tản Đà khơi nỗi nhớ
Hồn Cha bóng hạc quyện trầm hương!
(Kim Giang)

Nhớ Cha

Đêm nay là mấy đêm rồi?
Nhà trên bếp dưới vắng người cha yêu
Chị ngồi gói ghém quạnh hiu
Gấp từng manh áo buồn thiu một mình

Cha về tiên cảnh hữu tình
Hay chăng lòng chị một mình bơ vơ
Nhớ người khóc cả trong mơ
Thương mẹ già tóc bạc phơ ngậm ngùi

Còn đâu mái ấm niềm vui
Còn đâu bóng dáng nụ cười của cha
Còn đâu đôi tiếng rầy la
Tiếng gần gũi ấy thế mà xa xôi

Khi không đời bỗng mồ côi
Vắng cha, vắng cả bầu trời khoan dung
Bao la như gió muôn trùng
Cảnh ngoài kia cũng mịt mùng bão giông

Ngày xưa cha ẳm, cha bồng
Ngày nay buông gánh nhẹ lòng cha đi
Chị ngồi mắt đỏ hoen mi
Cha về cực lạc từ bi niết bàng

Gọi tên cha giữa mơ màng
Đâu hay cha vượt mây ngàn về thăm!
(Trường Phi Bão)

Bên Đời Nhớ Cha!

Hơn bốn năm rồi cách biệt cha
Lòng con thương nhớ bóng cha già
Tóc xanh điểm bạc cùng đôi mắt
Râu trắng hoa râm lẫn nước da
Cực Lạc rạng ngời xin bước đến
Tây Phương soi sáng nhớ đi qua
Nguyện cầu Đức Phật mong siêu thoát
Chữ hiếu chưa tròn cha đã xa …!
(Hoàng Nghi)

Nhớ Cha Đã Khuất

Xuân nay vắng bóng cha rồi
Lòng con nức nở, bồi hồi nhớ thương
Tình cha con vẫn vấn vương
Giờ cha đi mãi muôn phương không về
Xuân xưa cha vẫn gần kề
Bao nhiêu ký ức ùa về với con
Giờ thì nước mắt con rời
Nằm mơ vẫn gọi: “Cha ơi, xuân rồi”
(Lam Điền)

Tưởng Nhớ Cha Mẹ

Đêm về thấy ảnh Mẹ Cha
Lung linh ngọn nến trong nhà rọi soi
Người đi khuất bóng muôn đời…
Mang mang sầu biết một trời nhớ thương

Thân ta ở cõi vô thường
Sinh sinh tử tử quê hương tìm về
Vào biển giác thoát sông mê
Cùng nhau sum họp bốn bề tổ tiên

Quên đi cuộc sống ưu phiền
Quên đi con cháu luân liên nơi trần!?
Có còn nghĩ nhớ người thân?
Không còn khó nhọc dương gian ngày nào

Tình thương như bể dạt dào
Nuôi con mến cháu khi nào thảnh thơi ?
Trùng dương muôn dặm biển khơi
Có ai thấu được cảnh đời mẹ cha?

Song thân lận đận bôn ba
Long đong tứ xứ sơn hà là đây
Thắp hương có chút lòng này
Cháu con tưởng đến tình hai Ông Bà !
(Quốc Hùng Nguyên Cao)

Trên đây là tổng hợp những bài thơ về Cha hay, dạt dào cảm xúc nhất. Nếu còn cha xin hãy đừng làm cha buồn, đừng phụ tấm lòng, tình yêu thương của nha nhé các bạn. Đó không chỉ đơn thuần là người cha, là chỗ dựa tinh thần mà còn là người bạn, sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn, tâm tư của bạn đấy nhé. Cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành cùng chúng tôi. Mời quý độc giả cảm nhận thêm những vần thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển khác trên trang Pud.edu.vn nhé.